Học để làm quan, là truyền thống Việt.
Hôm trước còn vô danh tiểu tốt, hôm sau khi “ngựa anh đi trước, võng nàng theo sau”, cả làng ra đón, anh đã ra thế giá nghênh ngang một cõi. Lắm khi chưa gì cả, anh còn tư thế đe nẹt thiên hạ: “Chưa đỗ ông Nghè đã đe hàng Tổng”. Không ham mới lạ.
Làm quan, muốn leo cao, anh học [lắm lúc không cần học] để giật cái bằng to hơn nữa. Là điều cần thiết – không có gì trầm trọng cả! Kẹt nỗi, sau đó chấm hết. Ta không có gì hơn, gì thêm.
Continue reading