Tuệ Tri: Những ngôi mộ gió

Ở đó…
Buổi chiều như gã say rượu
Buổi chiều đi về cùng những cơn mưa
Buổi chiều đầy tiếng cười lạnh
Buổi chiều sinh ra ngôn ngữ lạ trong bếp than hồng.
Ở đó…
Những tia nắng khuếch tán qua lá cây
Mùa màng để lại vết thương trên đất
Nơi mà em tôi lớn lên cùng những ngôi mộ gió
Và tóc chị xõa dài những dấu chấm than. Continue reading

TUỆ TRI: cơn điên nhập niết bàn

rách toạc và rối loạn
tôi phê trong cơn sốt nắng
để tìm tiểu vũ trụ
tôi chứa đầy hồn ma
đem bỏ câu kinh cho giấc mơ gặm nhấm
nơi tuổi trẻ không lối trở về
đam mê xác thịt, hương thơm, rượu và thuốc lá
thiên đường đầy những dị đoan khuyết tật
cỗ máy thời gian vận hành bằng điệu nhảy của ma trơi… Continue reading

TUỆ TRI: Hiện tồn

Nơi chưa có mặt trời trên trái đất này
Ẩm ướt
Những dòng nước quánh đặc cuộn vào nhau
Chảy khối trắng
Căng
Bên mép ngày tàn
Những chú sâu đo gang.
Giăng tơ
Nhện
Móc nối vi mạch
Chạm vạch
Hút cạn một cơ thể ấu trùng. Continue reading

THƠ TUỆ TRI: Tôi khóc ở chỗ mẹ tôi đau

Họ Và Tên : TRẦN QUỐC TOÀN
BÚT DANH: TUỆ TRI
Sinh ngày 29 tháng 01 năm 1992
Quê Quán: Đội 1, Thôn Giang Nam, Xã Phước Hiệp, Huyện Tuy Phước, Tỉnh Bình Định.
Địa chỉ hiện tại : TRẦN QUỐC TOÀN, Số nhà 392/8/103, Đường Cao Thắng, Phường 12, Quận 10, TP. HỒ CHÍ MINH.
Số điện thoại: 01663991310
Email: ngoctukylan@gmail.com Continue reading

THƠ TUỆ TRI 5-6

5. HOA SẦU ĐÂU

Hoa sầu đâu nở dưới trăng
Lúc bầy thằn lằn cắn bóng đêm trong khu vườn mười tám
Tóc bé thả hoang như một câu chuyện cổ tích buồn
Có đôi lần trong mơ tôi gọi nhầm tên kí ức bằng tên con bò sữa
Ở lưu vực gió tôi thổi sợi tóc bay lệch góc trời để con cá đớp nhầm giọt nắng cuối ngày.

Tuổi mười tám có lúc thèm nhìn cơn mưa
Có lúc đôi chân lang thang trên đám cỏ sương lưng chừng vụn vỡ
Mà minh chứng cho những cái mình tưởng tượng là có thực. Continue reading

THƠ TUỆ TRI 3-4

3.

Đêm Trắng

Một chiếc lá nằm cong giữa trời
Thân cây đen những nhánh gầy hóa thạch
Đàn kiến di tản thành những vệt sáng chung quanh
Cùng những hơi thở côn trùng tạo thành cù lao gió.

Con cưỡng vỗ cánh bay giữa rừng cao su
Bà lão mù uống từng ngụm sương nằm trên mặt đất
Giọt máu con heo mọi loang dài trên cán dao tiền sử
Mật ngữ của đại dương là tiếng sóng trong vòm họng mỹ nhân ngư. Continue reading

THƠ TUỆ TRI 1-2

1.
KỂ CHO MƯA VỀ NGUỒN

Kể cho lá nghe về đám mây đang bay
Có những cánh chim tự do ca hát
Về dòng sông chảy không chia biệt
Về câu ca dao ngủ giữa thung sâu.

Kể cho hoa nghe tiếng nói yêu em
Mà sợi tóc quấn quýt môi hôn
Đêm dẫu tối mà vẫn nghe hơi thở
Của ngàn cơn gió ngoài vũ trụ đang bay. Continue reading

Tuệ Tri: MẬT NGỮ

Truyện ngắn

Trời hừng đông, chúng tôi mỗi thằng mỗi ngả…
Biển rạo rực tiếng sóng đẩy ánh trăng vỡ. Hoa viên vắng bóng người, trời mưa êm trải lên eo cát mịn, màu áo nhạt dần khi bóng mây phủ, phủ đen luôn cả làn da khô vì thiếu nước lâu ngày. Loài hoa muốn dại mọc lan ra, lũ còng hất cát chui rút xuống hang, đèn biển sáng tờ mờ, mắt tôi đã mỏi nên nhìn đất trời thấy lạ.
Mỗi lần mệt mỏi, thần kinh căng thẳng và cái lạnh miền Bắc háp vào nhúm gân nổi cuộn, tôi lại bỏ quên những bài sám kệ trên chuyến xe đêm. Tôi mặc đời ra sao ngày mai, tôi còn mối sầu bỏ ngỏ của đêm nay, tôi đi trong gió, trong mưa, mái tóc thấm mệt vì đã rối, rít và đói mùi dầu gội. Nhiều khi chân bước, đầu óc không thể định hình là mình sẽ đi về đâu, trời thì cao, đất thì bao la gợn những u buồn trên từng dốc núi. Continue reading