Về trí thức dân tộc Chăm hiện nay

Dân tộc Chăm ở Việt Nam hiện có khoảng 18 vạn người, sống trải khắp hơn mười tỉnh thành của cả nước. Họ tập trung nhiều nhất ở hai tỉnh Ninh Thuận và Bình Thuân. Còn lại ở TP Hồ Chí Minh, An Giang, Tây Ninh, Phú Yên… Chăm là hậu duệ của một dân tộc có nền văn hóa phát triển cao. Tiếp nhận truyền thống, Chăm là dân tộc rất hiếu học. Nhất là ở hai tỉnh Ninh Thuận và Bình Thuận. Có thể nói tình trạng mù chữ trong cộng đồng là rất hiếm. Tỉ lệ sinh viện so với số dân cũng thuộc loại cao. Sinh viên làng Chăm Mỹ Nghiệp ở huyện Ninh Phước tỉnh Ninh Thuận so với toàn thị trấn Phước Dân, đông nhất và cao nhất. Continue reading

Thế nào là phê bình lập biên bản?

“Phê bình như là lập biên bản” đăng ở tạp chí Văn hóa dân tộc, số 7, 2008, thuộc nhóm non trăm bài Viết ngắn của tôi về các hiện tượng văn chương/ xã hội đương đại. Nó ý hướng nêu vài khía cạnh nhỏ của mỗi vấn đề đang nổi cộm, mang tính gợi mở và gợi ý. Do đó các đặc tính của vấn đề – ở đây là phê bình lập biên bản – chưa được lộ diện đủ đầy, bên cạnh sự thiếu dẫn chứng, là đương nhiên. Continue reading

Văn học Đông Nam Á trong tâm thế hậu thuộc địa

Bài viết đã được sửa lại ngày 20-9-2009, để chuẩn bị in trong tập tiểu luận – phê bình: Thơ như là con đường.
*
1. Không chỉ Việt Nam, văn học Đông Nam Á đang ở vị trí rất khiêm tốn so với văn học nhiều nước trên thế giới. Hai thập niên đầy sôi động, chỉ tính Giải Nobel văn chương thôi, trong lúc các nền văn học [lâu nay bị cho là] ngoại vi the peripheral literature khắp nơi đang nỗ lực giành và giành được bao thành tích chói lọi. Từ châu Phi, châu Mĩ La tinh cho đến châu Á. Hay sát cạnh ta: Nhật Bản, với những tên tuổi Yasunary Kawabata, Kenzaburo Oe, Haruki Murakami. Như thể một cách thế giải trung tâm ngoạn mục, thì Đông Nam Á cứ đứng nhìn, như là kẻ ngoài cuộc Continue reading

Lịch sử & Tự sự hay để hiểu Chân dung Cát

1. Đại tự sự (grands récits) hay tự sự chủ đạo (master narratives) là những chuyện kể (stories) mà một nền văn hóa hay một dân tộc tường thuật và tin vào. Nó tạo nên tâm thức cộng đồng và duy trì sức mạnh của một nền văn hóa hay một dân tộc.
Nhà thơ Nguyễn Đức Tùng kể trong một cuộc họp với thổ dân da đỏ Canada, đại diện chính quyền tuyên bố vùng đất ở đó thuộc quyền sở hữu nhà nước. Vị trưởng lão hỏi: “Nếu đất đai là của quý ngài, thì quý ngài có câu chuyện nào kể lại cho chúng tôi nghe không?” – Không có! Continue reading

Căn bệnh của phê bình hôm nay

Bài viết đã đăng trên báo Văn nghệ, 30-8-2008 và Tạp chí Tia sáng số 17. Do giới hạn khuôn khổ của tờ báo, nên có vài đoạn tác giả tự cắt bớt. Nay đăng lại toàn văn. Bài viết đã được sửa lại ngày 20-9-2009, để chuẩn bị in trong tập tiểu luận – phê bình: Thơ như là tiến trình.

*
Không khác sáng tác, phê bình hôm nay cũng đang lâm bệnh. Có lẽ còn nặng hơn. Dẫu sao, sáng tác thiên cảm tính còn chấp nhận được. Phê bình, tự nhận đầy ý thức, với nhiệm vụ “soi đường”, “định hướng” sáng tác, nhưng chính nó còn ngái ngủ, chưa tự thức self consciousness. Chưa, nên không nhìn ra bệnh, hay có thấy nhưng còn mơ mơ hồ hồ, hoặc tự kỉ là căn bệnh chưa có gì trầm kha lắm, không muốn chữa, không cần thiết chữa Continue reading

Nhập lưu hậu hiện đại, kì 2 – Gõ cửa.

Tham luận tại Hội thảo Thơ Việt Nam đương đại,
Đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn, TP Hồ Chí Minh, 19.02.2008.
Nhập lưu 2. Gõ cửa.

B. Mở…

Dị ứng và gây dị ứng
Gần mươi năm qua, từ khi “chủ nghĩa hậu hiện đại” (postmodernism) xuất hiện trong thế giới chữ nghĩa Việt Nam, nó đã gây dị ứng không ít từ nhiều phía và kéo dài hơi… lâu. Continue reading

Nhập cuộc và hi vọng

Mùa xuân năm 1998, trong buổi nói chuyện về thơ tại Thư viện Tỉnh, sau khi lờ qua được một bạn thơ nữ câu hỏi: nhà thơ nhận định như thế nào về nền thơ Ninh Thuận, tôi đã bị một thính giả vặn lại: đề nghị anh trả lời thẳng vấn đề. Túng thế, tôi nói bừa: chưa có khuôn mặt thơ thật nét, chưa có tác giả thì làm gì có nền? To tát quá không Continue reading

Viết ngắn 25: Nghệ thật như là liêu thuốc ngừa

Biện chứng pháp là phương pháp nhận thức hiện thực bằng suy luận của lí trí. Nó thuộc phạm trù triết học. Có biện chứng thuộc phạm trù đạo học, thiên về tinh thần. Như là thứ minh triết của tâm hồn. Ở đó, việc sở đắc thực tại không qua suy biện mà bằng trực cảm đặc thù. Continue reading