Câu chuyện Cham-14. GHUR RANEH, ĂN CƠM MỚI NÓI CHUYỆN CŨ]

Tháng 12-2012, khi vấn đề Ghur Bini palei Dik ở Bắc Bình – Bình Thuận đang nóng bỏng, dễ đẩy đến đổ vỡ, tôi làm chuyến đi khảo sát tất cả Ghur trong khu vực Ninh Thuận và Bình Thuận. Đầu tháng 7-2013, sau khi cùng nhà văn Nguyễn Vĩnh Nguyên và nhà thơ Kiều Maily thăm đất Ghur Raneh về, tôi viết:

– Ngày 13-7-2013: “Lo trước-1. Ghur Anưk Bini”đăng Inrasara.com,

– Ngày 22-8-2013, Nguyễn Vĩnh Nguyên có bài: “Ghur Darak Neh – một dấu tích biển Chăm” đầy tính cảnh báo đăng Thời báo Kinh tế Sài Gòn.

Continue reading

Giải minh. NAO IKAK/ CHUYẾN ĐI BUÔN [?]

Trưa nay, 17-3-2021 FB Danh Dong có link bài “Nao ikak/ chuyến đi buôn” từ trang Champa Studies.

Lúc này tôi đang bận rộn với quý ‘Halau janưng’, nên chỉ đọc phần đầu, và giải minh về ngữ nghĩa. Ngay đoạn đầu, tác giả viết:

Nao Ikak, một từ vựng Chăm mang nghĩa cột, buộc, nhưng khi thêm động từ nao/đi lại mang ý nghĩa chỉ sự sự buôn bán, thương mại. Dù vậy trong đời sống thường nhật, người Chăm không hề sử dụng nó để ám chỉ trạng thái buôn bán, giao dịch hay thương mại theo nghĩa thông thường. Thay vào đó, nao ikak thường được người Chăm sử dụng để nói về cuộc đời, về sự sống ở cõi trần gian, và khi nói về điều đó tức là họ đang so sánh nội hàm của thuật ngữ này trong sự đối lập với cái chết và cuộc sống sau cái chết của con người. Khi ám chỉ cuộc đời là một chuyến đi buôn…”

Continue reading

Tôi buôn bán. TÔI CÓ CÁI MỆNH KHÔNG MUỐN… GIÀU

Bà xã tôi ngược lại, không có số giàu.

“Cái mệnh không muốn giàu” – mệnh đề với chữ “muốn” có vẻ mâu thuẫn, và phi lí. Chả đùa đâu, mà thật. Mười năm sắm vai chủ hộ làm kinh doanh, tôi gặp cả khối cơ hội giàu, to có nhỏ có, nhưng tôi đã từ chối tất.

1. Kể ba vụ ngẫu hứng.

Năm 2007, đại gia Việt kiểu Canada mê thơ và chịu chơi, anh có cái Resort tại Mũi Né, hai đời giám đốc trước lừa anh đủ thứ lừa. Về Việt Nam là rủ tôi lai rai, vui vẻ và tin nhau đáo để. Mấy bận gợi ý tôi thủ vai chính, nhẹ nhàng mà có tiền, còn ưu tiên cho Cty Inrahani mặt tiền trưng thổ cẩm nữa – là quày thổ cẩm đầu tiên ở Mũi Né, mới ác. Vậy mà tôi phủi tay.

Continue reading

THẾ NÀO LÀ ‘BBANG KHAR’ ĂN CHỮ?

1. ‘Bbang akhar’ là ăn chữ, còn ‘Akhar bbang’: chữ ăn.

Kẻ đọc sách đến mê muội, như tôi thuở 20, tay không rời khỏi sách; sách rơi vào tay là đọc, cắm cúi đọc, không suy nghĩ, cũng không thèm ghi chép, chỉ tương cận ‘bbang akhar’ chứ không là.

Bbang akhar’ là kẻ bị ‘akhar bbang’, chữ ăn, chữ hành cho khốn đốn.

Continue reading

Cham có thông minh không? DO THÁI & CHAM

Lấy dân tộc Do Thái ra so sánh với, có khiên cưỡng không? – Không. Giới khoa học và thực tế cho biết, không có sự ưu việt giữa các chủng tộc. Nghĩa là dân tộc nào cũng có chỉ số thông minh như nhau, trồi sụt chỉ là ở mỗi cá thể. Thế nên so sánh Cham với dân tộc nào bất kì không vấn đề gì cả.

Do Thái và Cham có hoàn cảnh lịch sử tương cận: mất nước, lưu vong…

Cuối rốt, so sánh với Do Thái, câu chuyện Cham dễ được soi sáng.

Continue reading

Chuyện vui. CÒN VÉ CHIỀU XỔ

(Inrasara sắp Bắc du, & chuyện về ĐẠI HỘI VHNT D.T-THIỂU SỐ)

1. Từ 20-11 đến 22-11, Sara có mặt ở Hà Nội dự chương trình Nghệ thuật trong không gian công cộng ART IN PUBLIC SPACE tại Viện Goethe. Sau đó là 3 ngày lang thang.

Quảng cáo: Quý bạn, quý anh chị em có nhu cầu từ Sara: Mua hay tặng sách, mời nói chuyện hay lai rai, vân vân, liên hệ gấp qua FB [khéo hết vé]. Tôi sẽ đáp ứng tùy hứng, và khả năng.

Thân mến!

2. Đại hội hội DTTS

Sara non ba thập niên nhập cư Sài Gòn, 27 năm Hội viên DTTS-TPHCM.

Sara Ủy viên Ban Thơ của Hội 3-4 nhiệm kì, đương kim Trưởng Ban LLPB Hội, Ủy viên BCH Hội 1 nhiệm kì (kể lể), sau đó rời BCH (thực thi văn hóa từ chức, có rủ rê nhà thơ Mai Liễu, nhưng vì sự nghiệp VHNT DT, anh đã hi sinh trụ lại để tiếp tục cống hiến). Tôi giới thiệu và giải trình bảo vệ Phú Văn Hẳn vào thay (kể công).

Thời Nông Quốc Chấn, hai lần đích thân ông mời Sara dự ĐH. Thời nay thì khác, thế hệ ‘trẻ’ hơi bị mau… QUÊN!

Phú Văn Hẳn Phó CT Hội DTTS Thành phố nghĩ bên Ninh Thuận lo cho Inrasara, Ninh Thuận thì bảo ổng thuộc ‘biên chế’ TPHCM. Thế là đùn đẩy, anh chị em Trung ương cũng quên nốt! Thế mà tốt.

Tìn từ bạn Hội viên Lý Thị Thủy [Phú Yên] kêu hết vé do không được cấp kinh phí, tôi mới hay là ta có… Đại hội. Tôi phon cho Phú Văn Hẳn [cùng họ Phú Trạm tôi]:

– “Không phải anh ham Đại hội đâu, anh vừa từ chối dự 2 cuộc TO gấp nhiều lần mà. Anh chỉ nhắc là ông em cần chu đáo xíu với hội viên thôi”.

Thế là ngày 16-11 Hẳn 2 lần phone tới:

– Anh bay ra Hà Nội sớm đi, mọi chi phí em lo. Anh chị em đợi, thật lòng em đó…

8g tối 17-11, Hẳn phon lần nữa, nhưng lúc đó Sara nhập Thiền rồi. Mai sớm 18-11, ngó thấy cuộc gọi nhỡ, thì đã Đại hội.

Chúc bà con DTTS ta vui vẻ!

[ảnh: Than ôi, thời oanh liệt nay còn đâu…]

Tóm tắt. PHÊ BÌNH VĂN HỌC VIỆT NAM ĐANG Ở ĐÂU?

Cà-phê Văn học thứ Bảy 16-11-2019 vừa qua thu hút vỏn vẹn 10 người dự. Con số thấp vô địch ở các buổi nói chuyện của tôi (32 là con số thấp nhất hồi nói về Tân hình thức). Trong khi đề tài khá nóng, và người thuyết đang được coi là hot man!

Tại sao? Hãy bỏ lửng câu hỏi…

Dẫu sao, nhỏ mà có võ: Nó hấp dẫn và vui. Nhiều câu hỏi tới tấp đặt ra [trong đó có 4 câu cực xịn, tôi sẽ minh giải sau], nhiều ý kiến thú vị. Đến xong cuộc, hai bạn trẻ còn níu Sara lại trao đổi riêng.

Nay ‘tuổi già sức yếu’ (khiêm tốn đáo để!), nên tôi hơi biếng ‘lập biên bản’. Xin tóm bài nói chuyện hầu bà con và bạn FB.

1. Thế kỉ qua, phê bình văn học trên thế giới đã tiến những bước dài, phát triển đa dạng với nhiều trào lưu lớn ảnh hưởng đến sáng tác và thưởng ngoạn văn chương.

Phê bình đa dạng ở đối tượng, ở hình thức, ở góc nhìn. Phê bình không chỉ đi sau sáng tác, nó còn song hành để song thoại với sáng tác, thậm chí khả năng dẫn đạo sáng tác.

2. Ở Việt Nam thì khác, phân loại thường thấy là: Phê bình nghệ sĩ và phê bình hàn lầm. Nếu cái trước ưa bình tán ngoài văn bản, thì cái sau chọn an toàn là trên hết.

Ngoài phê bình truyền thống, phê bình mới có: Phê bình thi pháp học, phê bình kí hiệu học, phê bình sinh thái, phê bình thơ Tân hình thức, và phê bình hậu hiện đại.

Nhận diên và phê bình sáng tác ngoài luồng, nổi lên có: Trần Ngọc Hiếu (2012), Lí thuyết trò chơi và một số hiện tượng thơ Việt Nam đương đại, Luận án Tiến sĩ.

Luận văn Thạc sĩ của Nhã Thuyên Đỗ Thị Thoan (2010): “Vị trí của kẻ bên lề: Thực hành thơ của nhóm Mở Miệng từ góc nhìn văn hóa”. Luận văn bị Phan Trọng Thưởng cho là “nguy hiểm” tạo nên xì-căng-đan, qua đó kéo theo bao hệ lụy.

3. Từ đó phê bình né tránh.

Ngay công trình phê bình sinh thái Rừng khô, Suối cạn, Biển độc… và Văn chương (2017) của Nguyễn Thị Tịnh Thy, dù tên tác phẩm rất ghê, vẫn cứ là… né tránh. Rừng khô, suối cạn, biển độc ở đẩu đâu, chứ không đang xảy ra nơi cánh đồng HTX văn chương Việt Nam.

Phê bình né tránh Văn học miền Nam trước 1975, Văn học Việt hải ngoại, Văn học ngoài luồng (của các nhà xuất bản ngoài Nhà nước), Văn học mạng.

Sự kiện Hoàng Sa – Trường Sa, giới sáng tác tránh né đã đành, ngay khi phong trào sáng tác rộ lên ở 2 kì sự kiện, nhà phê bình Việt Nam vẫn hạ quyết tâm… né.

Xem: Inrasara, “Cảm thức thơ Việt qua hai kì sự kiện Trường Sa – Hoàng Sa”, BBC, 9-7-2011 và Tienve.org, 7-2011.

4. Cuối rốt phê bình văn học Việt Nam đi vào tử huyệt.

Chưa đề cập phê bình học thuật xa xôi, ngay các bài điểm sách tại trang chuyên mục ở một tờ báo để người đọc có thể tin cậy tìm đến tác phẩm, ta cũng chưa. Phê bình, ta luôn mang theo bao thói tật. Thử điểm mặt…

– Phê bình chỉ thấy hàng rào nhà mình. Nguyễn Hòa nhận định về hậu hiện đại, là một. Tại đó ông phạm ba không: Không ngó ra ngoài văn chương HTX nhà nên không thấy gì khác, không biết lí thuyết mĩ học nào khác ngoài hiện thực XHCN, từ đó không thể thẩm định văn chương dòng khác để hiểu nó hay dở thế nào.

– Phê bình ngồi ở ao nhà xét nét văn chương thiên hạ. Vũ Quần Phương cho “Bùi Giáng “không có bài thơ hoàn chỉnh”. Mã Giang Lân kêu thơ Bùi Giáng “ở dạng thứ hai là ngôn ngữ của bệnh nhân tâm thần không đáng khảo sát”, là hai.

Sara bình: Chỉ có nhà phê bình ngoại khổ mới có thể đọc vỡ thứ văn chương ngoại khổ!Phê bình nói mò. Đặng Văn Sinh và Mai Quốc Liên bàn về hậu hiện đại là điển hình tiên tiến.

– Phê bình nói mò, ở đất này Đặng Văn Sinh và Mai Quốc Liên bàn về hậu hiện đại là điển hình tiên tiến.

Và còn nhiều món đông vui nữa…

Làm gì?

Phê bình văn học của Inrasara (trích Thông cáo Báo chí):

3 giai đoạn Phê bình Lập biên bản.

“Nếu bước 1, “Ba hình thức Phê bình Lập biên bản” như là cách lập biên bản hiện trạng văn học ở nhiều góc cạnh khác nhau, có lợi cho văn học sử;

thì ở bước thứ 2, tôi triển khai “Hồ sơ Biên bản so sánh”để làm bật lên tâm thế và tinh thần sáng tạo khác nhau của các tác giả ở các thế hệ, vùng miền, trào lưu… khác nhau. Cạnh đó, phê bình bước đầu mở ra cho người đọc nhận diện các khai phá mang tính kĩ thuật của nó”

Cuối cùng, giai đoạn thứ ba mang tính quyết định là, phê bình hướng đến tự do. Phê bình văn học lúc này chỉ quan tâm tác phẩm văn học mang tính khai phóng: cho văn học, cho tinh thần và cuộc sống con người.

BAO GIỜ GIÁO VIÊN-TRÍ THỨC CHAM MỚI LÊN TIẾNG?

Truong DTNT Ninhphuoc
Cộng đồng Cham, trong thành phần công nhân viên chức Nhà nước, giáo viên chiếm số lượng đông đảo, vài người còn viết văn làm thơ; vậy trước sự vụ rành rành [mà phóng viên đã đưa ra giúp] như thế, trước nỗi bất công xảy ra với chính đồng nghiệp của các bạn; hỏi, bao giờ các bạn HÀNH ĐỘNG? Hay không bao giờ? Thei trun ia thei pathah/ Ai xuống nước nấy ướt???

Xin tóm lược sự vụ:
Ông Trần Đình Toản, Phó hiệu trưởng phụ trách Trường Phổ thông Dân tộc Nội trú THCS Ninh Phước có 4 vi phạm, trích nguyên văn báo Đại Đoàn Kết:
1. Là giáo viên đã nhiều lần bị kỷ luật khi còn đang làm giáo viên tại huyện Ninh Sơn, thậm chí còn bị sa thải ra khỏi ngành giáo dục. Nhưng không hiểu vì lý do gì mà ông Toản lại tiếp tục được đưa vào lại ngành giáo dục.

2. Sai phạm về thu chi tiền bạc, như không công khai các khoản ủng hộ trong ngày khai giảng, mua sắm sai nguyên tắc, ăn chênh lệch giá, bớt xén tiền học sinh…

3. Phát ngôn thiếu chuẩn mực, nhất là mang tính phân biệt đối xử. Như “ở đây là dân tộc thiểu số mà thầy Toản lại cấm tất cả giáo viên học sinh không được giao tiếp với nhau bằng tiếng dân tộc”.

4. Khi bị tố giác, ông Trần Đình Toản lại còn tiếp tục lộng hành và đã luôn gây khó dễ, trù dập giáo viên, nhân viên trong trường hay sa thải chấm dứt hợp đồng lao động những người đã dám đứng lên đòi lại công lý, gửi đơn khiếu nại về những sai phạm của ông.

MÀO ĐẦU CHO “HIỂU THÌ CÀNG YÊU HƠN”

Tuần trước, tôi có nêu “CẢI CÁCH XÃ HỘI CHAM HÔM NAY, ĐÂU LÀ LỐI RA?” và hứa sẽ thảo luận và sớm tìm hướng giải quyết.
2015-7-5-TSN-07
1. VẤN ĐỀ được đặt ra từ sự cố “Đá Kut Boh Dana”. Đây là vụ nhỏ nhưng tác động cực lớn, mà đến nay vẫn chưa có giải pháp thỏa đáng. Lớn, bởi cùng lúc nó đụng chạm đến nhiều khía cạnh trong xã hội Cham hôm nay:
– tôn giáo và mê tín dị đoan
– quyền lợi cá nhân và trách nhiệm cộng đồng
– tôn giáo và chính quyền
– giáo chủ với tín đồ
– vấn đề làng Cham cạnh làng Việt
– cộng đồng Cham với nhau
– trí thức và quần chúng, từ đó đặt ra vấn đề trí thức đầu đàn của palei
– Cham trong nước và Cham hải ngoại Continue reading