Tôi đã đến sa mạc đầy nắng gió
Những ngón tay xua đuổi ngại ngùng
Bằng cơn khát và bóng hình dự cảm
Hốc nước trong soi đáy đợi cực hình Continue reading
Category Archives: Đỗ Tấn Thảo
Đỗ Tấn Thảo: Thơ
CHÙM HAI KU
1
Sưa vàng rưng rưng
Điểm lay bờ lá
Tháng ba trên cành
2
Đồng hoang mát rồi
Đom đóm lờ lượn
Lòng vòng sang chơi Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: Thơ
KHÔNG ĐỀ
Loi choi loi choi
Bày đặt hãnh tiến
Học đòi lưu manh
Lanh chanh lanh chanh
Bá vơ tùy tiện
Cách mẹng,đấu ranh Continue reading
Đỗ Tấn Thảo – Thơ
CHIỀU MÁT THƯƠNG NẰM TRÊN CÁT TRIỀN DÀI
Hái trái quật trên lòng tay anh ngửi
Giữa ngày xuân nắng rải mênh mông
Em có thấy mình đang thơm nồng nả?
Của thời gian mê mải đợi chờ…
Nhón miếng mứt đứa bạn làm cay xé
Chiếu rượu say hắn quên khổ nạn đời
Xuân cứ thế đất trời đâu có phụ
Với mấy người lam lũ vẫn chịu chơi Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: Thơ
HỘI AN
Phố phả xuống dòng sông Hoài ngày đông tạnh
Những nhánh xanh rêu đỏ thắp đèn lồng
Du khách chiêm quan thả men từng bước nhẹ
Trầm hương đèn thơm ngát khói vờn bay Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: Thơ
GIỌT SƯƠNG TRONG TÔI NGẬM THU KHUYA NGÁT
Tôi an nhiên trong tàng cây gió sớm
Nắng rải vàng em có biết cô đơn?
Ngàn năm trước tôi đã từng qua đó
Với bụi bờ cát mịn lẫn cỏ tranh
Ngàn năm nữa mùa xuân nào giá lạnh
Khe suối trong veo róc rách đầu gành Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: Thơ
CHIẾC CẦU NGÀY MÙA ĐÔNG
Chiếc cầu lạnh
Chùm dây chằng run rẩy
Vắt qua sông uốn lượn tấm khăn san
Lững thững bước khoác áo choàng đen xám
Rặng phi lao đứng lặng thẩn thờ Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: Buổi trưa đi vừa xanh vói bàn tay
Trời vẫn cao và mây vẫn mênh mang
Đất không sập em bước qua nhè nhẹ
Giấc mơ ta cơ hồ nghe rất trẻ
Cõi lãng du gọi khóm trúc là nhà Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: Ở lại Tiên Sa
Anh đã đến mai sau anh sẽ đến
Ngày rỗng rang để yêu mến nhiều ngày
Giản đơn thôi những sợi tóc em bay
Trên bờ gió của chiều vàng phai muộn Continue reading