1. Về quê thăm nhà 2 ngày. Ghé Phước Nhơn thăm thầy Tỷ vừa đi Kate ở Mĩ về. Mênh mông chuyện vui buồn lẫn lộn. Chăm lại cáo giác nhau rất phi lí. Và buồn cười. Lớn cả rồi, ai lại thế chứ. Bà con ở Mĩ gởi ít tiền cho mình in sách, thật quý hóa! Xa nhau nhưng vẫn nhớ nhau, vẫn đậm tình. Vậy mà sao cứ mãi chống báng nhau kia chứ? Lạ quá.
Chiều tạt qua Lưu Văn Đảo ở Padra. Khánh thành nhà mới bạn mình không dự được. Nay ghé cho biết. Cho bạn vui Continue reading
Author Archives: admin
Văn chương & Tư tưởng II-34.
Đám cây non vội vươn lên khoảng xanh
mà rễ chưa được cắm sâu vào đất
chỉ cần một cơn bão rớt
cũng đủ làm chúng run bấn lên.
Inrasara, Tháp nắng, 1996
Thành ngữ Chăm 05
51. Axit đơ aih mưta
Bé ghèn mắt. (Rất bé).
52. Axit đơ palak tangin
Nhỏ bằng bàn tay. (Nói về diện tích).
53. Axit đơ bauh hapal
Nhỏ tày bắp tay. (Còn nhỏ, oắt con) Continue reading
Câu chuyện về Hoàng tử bé xứ Panduranga
– Tất cả mọi người lớn lúc đầu đều là những em bé (nhưng ít người trong số họ còn nhớ điều ấy).
– ” Những người lớn, chẳng bao giờ tự họ hiểu được cái gì cả, và thật là mệt cho trẻ con lúc nào cũng phải giải thích cho họ. ”
Saint- Exupéry
Đã lâu, lâu lắm
kể từ khi trở về tinh cầu B 612 xa xôi
hôm nay
Hoàng tử bé đến thăm tôi Continue reading
Văn học dân gian Chăm: Ca dao – Đồng dao – Tục ngữ – Câu đố…
NXB Văn hóa Dân tộc, H., 2006.
368 trang, khổ 14,5 – 20,5 cm; in 1.300 bản.
Gồm 42 đơn vị ca dao, 27 đồng dao, 366 tục ngữ, 71 câu đố, 900 thành ngữ.
Mục lục
Lời nói đầu
Chương I. Phần dẫn nhập:
Con đường tìm đến Tục ngữ – Ca dao Chăm. Continue reading
Nhà thơ Chăm trong Ngày THƠ Việt Nam
Ngoài Đồng Chuông Tử có poster riêng, 4 bạn thơ Chăm đã có xuất hiên với poster chung ở Văn Miếu – Hà Nội trong Ngày Thơ Việt Nam, Nguyên tiêu 28-2-2010. Mời độc giả tham quan.
Inrasara.
Jalau Anưk
Họ và tên khai sinh: Trương Đăng Ái.
Sinh năm 1975, tại Hamu Tanran – Phước Hữu – Ninh Phước – Ninh Thuận.
Thành viên Ban Biên tập Tuyển tập Tagalau.
Hiện là giáo viên tiếng Anh tại TP Hồ Chí Minh.
Quan niệm
Tôi không chịu được sự bó buộc về câu chữ, nhưng thơ cần phải có thơ tính. Tôi làm thơ đơn giản chỉ là viết về những vấn đề, hoặc tự chúng chui ra từ cuộc sống hoặc là tự tôi bắt chúng phải thừa nhận mình có mặt với mong muốn nhìn vào chúng, bạn đọc thấy được cần thiết phải có sự hướng thượng Continue reading
Văn chương & Tư tưởng II-33.
Chúng ta không có tự do, chưa sẵn sàng cho tự do, sợ tự do, thậm chí nói như E. Fromm – chúng ta chạy trốn tự do escape from freedom. Không tự do, bởi ta muôn đời lệ thuộc vào quyền lực đủ loại, đủ dạng. Từ ý thức hệ tôn giáo hay chính trị đến nền giáo dục ta thụ hưởng, từ truyền thống văn hóa đến nề nếp gia đình nơi ta sinh và lớn lên, từ uy tín của đạo sư hay lãnh tụ đến cuốn sách ta đọc, vân vân. Khi còn lệ thuộc vào một quyền lực nào bất kì là ta còn quy thuộc vào trung tâm. Còn trung tâm là ta còn chưa thể sắn sàng cho hậu hiện đại. Như ngay cách bố trí chỗ ngồi cho cuộc trò chuyện hôm nay cũng mang đầy “chất quyền lực”. Khi tri thức là một thứ quyền lực thì kẻ truyền đạt trí thực cũng dễ tạo cho mình một quyền lực: quyền lực của kẻ biết! Trong khi tôi đến đây không có ý định mang cái biết đến với các bạn, và các bạn chỉ là người tiếp nhận thụ động. Mà cùng ngồi lại như là những sinh thể độc lập sẵn sàng cho tự do, cho tiếp cận một trào lưu văn chương mang ở tự thân yếu tính tự do. Chỉ khi bạn tự do bạn mới giải trung tâm. Giải trung tâm là căn cốt của tinh thần hậu hiện đại. Giải trung tâm ở mọi lãnh vực, mọi khía cạnh, cấp độ. Hậu hiện đại liên quan mật thiết với tự do.
Bằng lối mở như thế, chúng ta có thể thảo luận về hậu hiện đại được rồi.
Inrasara, “Đối thoại hậu hiện đại”
Vài điều cần biết khi vào nhà một người Chăm
(gợi í ngắn)
Twai tamư paga yuw ba mưda tamư sang
Khách bước vào cổng nhà như mang cái giàu vào nhà
Câu tục ngữ nói lên đầy đủ tính hiếu khách của Chăm. Giàu hiểu theo nghĩa rộng nhất của từ này. Ta giàu bạn, giàu tình, giàu của cải, “giàu” con cháu (ginup),…
Chăm sẵn sàng mở rộng cửa, rộng lòng để đón khách thập phương. Nhưng ngược lại, người khách cần có lối ứng xử đúng điệu, để hai bên không bị phiền hà khi tiếp xúc, bịn rịn lúc chia tay, và nhất là – nở nụ cười hay vỗ vai hẹn ngày tái ngộ Continue reading
Thơ Yamy: 26 – Đoản khúc rời
1. Ngày ra đi
Có gì cho em để lại
Cố chắt mót…
Chỉ vài kỷ niệm đắng ngọt
Có lúc vô tình
đôi lần cố ý!
Bởi thời gian keo kiệt
Bởi khoảng trời nghiệt ngã Continue reading
Văn chương & Tư tưởng III-26.
Hãy suy nghĩ chín chắn đến cái gì là quan trọng nhất cho đời mình. Kẻ ngu thường bị mất hướng vì thiếu suy nghĩ, chỉ thấy mơ hồ một ít cái lợi, một ít cái hại, để mà cố gắng, nỗ lực cho cả hai chiều. Một số thì cố gắng toàn bộ cho những chuyện không đâu, mà lại không có nỗ lực nào cho những chuyện tối cần. Khi có chuyện đáng suy nghĩ chín chắn thì là lúc họ bị sai lầm nhiều nhất. Phần lớn họ mất đầu vì họ không có cái đầu.
Baltasar Gracian, The Art of Worldly Wisdom, Nguyễn Hữu Liêm dịch.