Inrasara-TV. ĐÓNG LẠI VÀ MỞ RA

Tôi vừa nhận email một bạn thơ, xin trích:

“Xem Sara diễn trên YouTube thật là sướng. Sau 3 tuần “lên sóng”, kênh đã có 6 videos và 2.107 lượt xem. Đây có thể nói là thành công bước đầu, vì đặc thù của kênh văn hóa – giáo dục thường ít người quan tâm. Tuy nhiên, đến một lúc nào đó, chắc chắn kênh sẽ đạt đến triệu view, vạn subcribe.”

Trước hết, nói lời karun bạn cái đã! Bạn chịu khó xem rồi làm tổng kết: 3 tuần, 6 videos = 2.107 lượt. Có lẽ lo tôi thoái lui, bạn thòng thêm: Đó là “thành công bước đầu” hứa hẹn “chắc chắn” ngon lành ở những ngày tháng tới!

Continue reading

Inrasara-TV. CHUẨN BỊ HẬU DUỆ

[thông báo]

Dự phóng về tương lai gần hay xa, là cần thiết. Tôi làm chuyện gì cũng dễ, giải quyết vụ việc nào bất kì đều gọn, nhẹ. Lạ, sau thành công, mỗi bận tôi rời bỏ là mỗi bận chúng gẫy đổ, dù nhìn thấy và chuẩn bị trước. Thử kê ba lĩnh vực, mỗi nơi hai điển hình tiên tiến:

[1] Kinh doanh, tôi chưa hề nghĩ mình sẽ chơi món này, vậy mà đã dính.

Năm 1991 từ miền Tây về trắng tay, Hani thuê đất chợ HTX bán tạp hóa, tôi nhập cuộc rồi thủ vai chính luôn. Để bắt đầu, tôi nhảy xe đò vào Sài Gòn ôm cả đống sách kinh doanh về đọc, tóm thành trăm trang vở dạy vợ con làm ăn có bài bản, khác Cham.

Continue reading

Minh triết Cham-56. YÊU

06. YÊU LÀ BIẾT YÊU… MÌNH

Yêu mình, trước hết phải là yêu thể thân mình.

Để có thể trèo-lội-qua “đi tìm – mượn chép – nghiên cứu – dịch – in – biếu tặng”, sau đó là “lan tỏa” thành quả của yêu đó vào cộng đồng Cham lẫn thế giới ngoài Cham, bạn không thể yếu sức khỏe!

“Tại sao tôi khỏe thế?”, tút năm ngoái. Chả cần khiêm tốn chi cho mệt, bởi đó là sự thật. Ngay tuổi 20, tôi khắc câu thần chú Kinh Mật Tông lên tường trước bàn viết: “Hãy biến thân thể bạn thành cỗ xe tốt nhất để chở linh hồn bạn vượt qua biển đời”.

Continue reading

Minh triết Cham-55. YÊU

04. YÊU CÓ NGHĨA LÀ TRÈO-LỘI-QUA

Một câu tục ngữ – một dòng ca dao

nửa bài đồng dao – một trang thơ cổ

tôi tìm và nhặt

như đứa trẻ tìm nhặt viên sỏi nhỏ

[những viên sỏi người lớn lơ đãng giẫm qua]

để xây lâu đài cho riêng mình tôi ở

lâu đài một ngày kia họ ghé đụt mưa – chắc thế (Tháp nắng, 1996)

Continue reading

Minh triết Cham-54. YÊU

02. YÊU LÀ BIẾT LẮNG NGHE

Ramưwan vừa qua, tôi được dịp hội kiến một con người rất… đáng kể.

Thành Thảo dân Phước Nhơn, nguyên Hội đồng Tỉnh Ninh Thuận cũ. Hưu, ông ẩn tuyệt đối. Không ai muốn gặp ông, nguyên do: Chán, bởi ông nói quá nhiều; và ông càng không muốn gặp ai, vì chẳng ai biết nghe ông.

Thập niên 1980, tôi 3-4 lần ghé ông chơi, bẵng đi thời gian dài, mãi 36 năm sau…

Continue reading

Minh triết Cham-53. YÊU, NGHĨA LÀ VÔ DANH TRONG HÀNH ĐỘNG

Thiên tai lẫn nhân tai, nhà tan cửa nát gây xúc động lớn đến người đồng tộc lẫn các tổ chức ở phương xa. Đau thương diễn ra trước mắt, thêm thông tin đại chúng đánh vào cảm xúc tập thể, thế là thiện nguyện.

Đúng lắm, khi cứu chữa “bão gần”, dẫu sao nơi ấy ta bỏ quên “gió xa”.

Chuyện khác. Trước khi đi Mỹ, thầy Thành Phú Bá ước xây cư xá cho riêng sinh viên Cham tại Sài Gòn. Là ước mơ đẹp! 20 năm qua, đời sống sinh viên Cham tạm ổn, ở đó còn nẩy ra nhiều Mạnh thường quân quan tâm.

Continue reading

Minh triết Cham-51. THẾ NÀO LÀ VĨ ĐẠI?

[hay. Nhìn lịch sử bằng con mắt minh triết]

Lịch sử giữa Champa – Đại Việt, chắc chắn Chế Bồng Nga là tên tuổi gây ám ảnh hơn cả, nhất là với người Việt, bởi sự liên quan trực tiếp. Mà người Việt, dân tộc chịu can qua liên miên – không lạ, khi đại bộ phận có xu hướng tôn sùng anh hùng chiến trận hơn mọi anh hùng khác.

Tiếp nhận môn lịch sử từ nền giáo dục ấy, lối nghĩ của Cham hiện đại cũng bị ảnh hưởng, qua đó không ít Cham ca tụng anh hùng chiến tranh, ở đó Chế Bồng Nga tiêu biểu nhất.

Continue reading

Minh triết Cham-47. TẠI SAO ĐAU KHỔ?

[hay. Có thể nâng cấp chơi cao hơn xíu, được không?]

Sáng mở mắt, nhìn đâu cũng thấy bóng dáng đau khổ. Đau khổ hằn lên từng khuôn mặt người. Quen và lạ, trẻ và già, bạn và thù, sinh linh thất bại và cả kẻ có vẻ thành đạt.

Con người lăng xăng, tất bật đầu này đầu nọ. Phấn đấu để đạt hay đấu tranh giữ cái vừa đạt được. Lo lắng, đủ sắc thái, cấp độ. Lo lắng cho nỗi mơ hồ hay cụ thể nào đó.

Và con người đau khổ.

Continue reading

Minh triết Cham-46. CHAM THƯỞNG HOA THẾ NÀO

[hay. Sao lại trồng cây để… nhớ, nhỉ?]

Hè vừa qua đi Ban Mê, lên vườn nhà Hòa Anh, dọc đường bạn nói: Anh Sara để ý, hàng rào nhà nào có hoa là nhà của người dân tộc, chớ người Kinh thì không.

Lạ quá, người Việt thực tế hơn, có lẽ. Trong khi dân Êđê, Jarai dù nghèo, hàng rào vẫn cứ là hoa, chứ không tranh thủ cắm mấy cây sắn cứu đói. Hoa ngoài hàng rào, chứ không trong chậu cảnh.

Cham cũng hệt, hiếm khi thấy Cham cắm hoa trong chậu trưng bay, mà riêng dùng cho lễ thần. 

Continue reading

Minh triết Cham-45. YÊU CÓ NGHĨA LÀ CHO

Tục ngữ Cham:

Thunau đơ boh habei/ Gru thi brei đa ka ô hacih’:

Bùa bé bằng củ khoai/ Thầy muốn cho e [trò] chưa sạch.

Không cho, không phải ích kỉ, hà tiện mà là, trí bạn đã thông chưa, và bạn đón nhận nó với tâm thế nào?

Năm 1991, đang thủ quán tạp hóa ở quê, không biết tin từ đâu, hai sinh viên Việt lạ hoắc đang năm cuối Đại học Tổng hợp: Thuyên, về ngôn ngữ học cùng Hiền, về thành ngữ – ghé Chakleng nhờ tôi “hướng dẫn” khóa luận. Tôi nói:

– Hai bạn qua vài làng Cham nhé, tuần sau trở lại.

Continue reading