Hoàng Phương
Báo Gia đình và Xã hội, 25-3-2010
GiadinhNet – Giải thưởng Phan Châu Trinh là giải thưởng hàng năm do Quỹ văn hoá Phan Châu Trinh trao tặng. Giải thưởng này nhằm mục đích tôn vinh các học giả Việt Nam và quốc tế Continue reading
Hoàng Phương
Báo Gia đình và Xã hội, 25-3-2010
GiadinhNet – Giải thưởng Phan Châu Trinh là giải thưởng hàng năm do Quỹ văn hoá Phan Châu Trinh trao tặng. Giải thưởng này nhằm mục đích tôn vinh các học giả Việt Nam và quốc tế Continue reading
Đông Nam Á cứ đứng nhìn, như là kẻ ngoài cuộc.
Hãy bỏ qua bề tối hay vết xước của nó, nhìn lướt qua Giải Nobel văn chương, tác phẩm của các nhà đoạt giải sáng giá, dù khó phân biệt rạch ròi, luôn hội được một/ một vài hoặc tất cả yếu tố:
– Nêu lên được tinh thần cốt tủy của con người thời đại họ sống: Albert Camus. E. Hemingway, S. Beckett,… Họ bắt trúng mạch, tìm lối viết thích hợp, đẩy nó đến cùng và mở rộng nó tối đa.
– Hoặc họ tiếp nhận, triển khai tư tưởng mới, độc đáo tác động nhiều chiều đến tinh thần con người. Tư tưởng đó được thể hiện qua nhiều thể loại và bằng nhiều cách thức khác nhau. Hoạt động chữ nghĩa của J-P. Sartre là rất điển hình.
– Hay như những A. Solzhenitsyn, O. Pamuk,… nói lên vấn đề lớn của dân tộc, đất nước mình, rộng ra – thời đại mình, không kiêng nể hay hãi sợ. Họ chấp nhận trả giá.
– Hoặc khám phá lối thể hiện mới ảnh hưởng đến lối viết của người cùng thời hay thế hệ sau: W. Faulkner, G. Márquez,…
Đó là chưa kể các nhà văn không đoạt giải nhưng tác phẩm có tác động lớn đến văn học và tư tưởng thời đại: Tolstoy, James Joyce, R.M. Rilke, F. Kafka, Marcel Proust, T.E. Eliot, Erza Pound, Vladimir Nabokov, Jorge Luis Borges, W.H. Auden, S. Rushdie…
Ở Việt Nam, có nhà văn nào làm được như thế?
Inrasara, “Gải Nobel cho văn chương Việt Nam, tại sao chưa?”
* Jalau Anưk phát biểu tại Kỉ niệm Hành trình 10 năm Tagalau, tháng 10- Katê 2009.
nếu thêm một bàn chân đặt xuống vạch của người đi bộ
sẽ phải có những bàn chân khác hoặc chần chừ đứng đợi
hoặc sẽ giẫm lên đó những vết bẩn đã nhọc nhằn mang theo trên suốt một quãng đường dài
quên không lượng ước Continue reading
Thời đại toàn cầu hóa, nhưng văn học Việt Nam vẫn đóng, hoặc có mở nhưng chỉ he hé. Sáng tạo văn chương đã mở với trào lưu sáng tác hậu hiện đại, nhưng lối tiếp cận và lối đọc văn chương ta vẫn cứ đóng. Đóng, cả ở phía phê bình. Phê bình nhìn tác phẩm văn chương như là một sản phẩm chết đã đành, nó còn ý đồ loại bỏ thứ văn chương không hợp khẩu vị, khác với hệ mĩ học truyền thống, đi chệch khỏi quan điểm sáng tác của mình ra khỏi đời sống văn học. Hầu hết sáng tác hậu hiện đại Việt cùng với hàng trăm tác phẩm xuất bản không chính thống chưa được hân hạnh có mặt trong đời sống phê bình văn học thời gian qua, xuất phát từ tinh thần chối bỏ hẹp hòi ấy. Phê bình lập biên bản có mặt để giải quyết vấn đề khúc mắc đó.
Inrasara, “Thơ Việt sau hậu hiện đại & Phê bình mở”
Tiền phong cuối tuần, số 13, 4-2010.
Lê Anh Hoài thực hiện.
Giải thưởng Văn hóa Phan Châu Trinh về lĩnh vực nghiên cứu được trao cho nhà phê bình, nhà thơ Inrasara. Điều đáng nói, ông là một nhà nghiên cứu không học hàm, học vị nhưng lại có những công trình về văn học, ngôn ngữ và văn chương đương đại rất công phu và sắc sảo.
Tiền phong cuối tuần có cuộc trao đổi với Inrasara.
*
Xin anh một vài cảm tưởng khi anh được nhận giải thưởng Phan Châu Trinh lần này? Dư luận cho rằng đây là một giải danh giá, anh có thể lý giải?
Inrasara: Cảm giác đầu tiên là vui. Tôi từng nhận được rất nhiều giải thưởng, trong lẫn ngoài nước, đó là giải được trao cho tác phẩm. Còn Giải thưởng Văn hóa Phan Châu Trinh là dành cho cả quá trình, cho tất cả tác phẩm của tôi Continue reading
* Trà Vigia (Yamy), nhà văn Nguyễn Viện và Inrasara tại nhà Trà ở Tanran – Katê 2008.
Trong buồng tối
Con tim không biết nói
Chỉ vỗ nhịp không cùng
Trời chợt rạng
Máu tươi tuôn lai láng
Chỉ còn con tim hồng Continue reading
20,30 giờ ngày 29-3-2010
Đài VOV, Đài Phát thanh Việt Nam có hình,
phát đoạn phim ngắn thời lượng 8 phút, ghi cuộc phỏng vấn Inrasara xung quanh Giải thưởng Văn hóa Phan Châu Trinh và công việc nghiên cứu văn hóa Chăm của Inrasara. Các câu hỏi:
_ Cảm nghĩ của Inrasara khi nhận Giải thưởng.
– Đâu là công trình quan trọng nhất của Inrasara?
– Ông đánh giá thế nào về giai đoạn đã quan của mình và các tác giả khác về Chăm?
– Công việc của ông trước mắt?
-Ông có lời nhắn gởi gì tới thế hệ trẻ trong việc bảo tồn và phát huy văn hóa dân tộc?
Kính mời bà con và quý độc giả đón xem.
Inrasara
Nguyễn Hàng Tình
Ký sự nhân vật
Tuổi trẻ cuối tuần, 21-3-2010
TTCT – Đó là gã nông phu mắc nợ văn chương, chàng thi sĩ mang khối óc học thuật, người nâng niu và sống hết mình với văn hóa dân tộc Chăm.
Năm 1978 có một sinh viên năm thứ nhất Trường đại học Sư phạm TP.HCM bỗng nhiên bỏ học về quê nhà Ninh Thuận cày ruộng và… làm thơ. Người ấy là Inrasara, như anh kể qua thơ: Cởi bỏ rũ sau lưng quang gánh/ Ginăng, Baranưng giục về/ Từng chuyến mưa nồng nã Katê.
Bỏ học nửa chừng nghiên cứu thi ca Continue reading
30 năm chẵn chòi, con mới về tới Thánh địa
Hành hương nhận mặt tổ tiên mình
Con chào Tháp, chào linga – yoni, chào hồn vía
Và chào luôn những cọng cỏ linh tinh
Dạ, lạy Tháp đừng nhìn con như rứa
Đừng lặng im, buồn bã, nát nhàu Continue reading