Lê Thiên Minh Khoa: Ngẫu hứng viết tặng Inrasara

Nhà thơ phải biết sợ thơ(*)
Để nàng thơ khỏi bơ vơ một mình
Trước manh giấy mới trắng tinh
Sợ mấy câu chữ thân quen hiện về

Nhà thơ chẳng biết sợ thơ
Để nàng thơ phải ngẩn ngơ khóc thầm
Liều mình lấy tháng làm năm
Lấy say làm tỉnh ghép vần gởi nhau

Bà Rịa, 17-2-2010
____

(*) Câu của Inrasara

Đôi cánh diều Chăm

Phim tài liệu Đôi cánh diều Chăm, do Hồng Lực và Hằng Nga đạo diễn, HTV – Đài Truyền hình TP Hồ Chí Minh thực hiện và phát sóng 2007, thời lượng 40 phút.
Về Inrasara và Inrahani, về quê hương Caklaing thổ cẩm Chăm, và…

Phim đưa lên Youtube gồm ba phần. Mời bạn đọc đón xem.
YOUTUBE.COM

Văn chương & Tư tưởng III-30

Bác sĩ A phát minh ra phương pháp trị liệu tài tình chữa trị căn bệnh nào đó. Nhưng mười năm sau bác sĩ B đưa ra phương pháp khác, hữu hiệu hơn, và phương pháp cũ của bác sĩ A (mặc dù rất tinh diệu lúc đó) bị dẹp bỏ và người ta quên nó ngay. Lịch sử khoa học có bản chất của sự tiến bộ.
Áp dụng điều này vào nghệ thuật, ý niệm của lịch sử chẳng dính dáng gì đến sự tiến bộ; nó không ám chỉ sự cải thiện, tu bổ, hoặc hướng thượng; nó giống cuộc hành trình đi khai phá và vẽ hoạ đồ cho những miền đất mới. Tham vọng của tiểu thuyết gia không phải là thực hiện cái gì tốt đẹp hơn các bậc đàn anh tiền bối mà là nhìn ra những gì họ chưa thấy hoặc nói những điều họ chưa nói.
Milan Kundera, “Ý thức của sự liên tục”, Trịnh Y Thư dịch.

Ghi chép tháng 4-2010

Hẹn Nhamy lên Tháp Bình Thạnh – Tây Ninh.
Gần nhà mà xa ngõ. Tháp Bình Thạnh cách Sài Gòn chưa tới trăm cây, trong khi mình làm dân Sài Gòn gần hai mươi năm rồi mà chưa một lần lên thăm tháp. Lạ vậy đó.
Tháp như thể đứa con út bơ vơ trong vô vàn cụm tháp Chăm. Út và còi cọc. Cao chỉ có 10,2 mét. Thảm thế chứ. Vừa thấp lùn vừa lưu lạc tuốt tận miền Tây giáp ranh với xứ Khmer. Ai mà chú ý?!

Continue reading

Văn chương & Tư tưởng II-40.

Một câu tục ngữ – một dòng ca dao
nửa bài đồng dao – một trang thơ cổ
tôi tìm và nhặt
như đứa trẻ tìm nhặt viên sỏi nhỏ
(những viên sỏi người lớn lơ đãng dẫm qua)
để xây lâu đài cho riêng mình tôi ở
lâu đài một ngày kia họ ghé đụt mưa – chắc thế!
Inrasara, Tháp nắng, 1996

Trần Can – Thơ 29: Ngẫu hứng Inrasara

không thích nghiêm trang nghiêm trọng bỗng trở thành nhà thơ nhà văn nhà nghiên cứu nhà phê bình nổi tiếng hết sức nghiêm trang nghiêm trọng.


* Inrasara tại Hội nghị DTTS ở Kontum, 2008.

không ham Hội (hè) Đoàn thể bỗng trở thành Hội viên nhiều Hội (nhà văn nhà thơ nhà dân tộc thiểu số vân vân và vân vân…) Continue reading

Nhận diện các trào lưu thơ Việt đương đại

Tiểu luận đã đăng 2 kì ở báo Người Hà Nội, 23 & 30-4-2010.
Kì 2.

3. Nhận diện Thơ Việt đương đại
Chính bởi sự thể nhập nhằng và mơ hồ trong việc sử dụng dụng ngữ Thơ Trẻ, nên tôi muốn dùng cụm từ Thơ Việt đương đại và Các Khuôn mặt thơ mới hơn.

Thơ Việt đương đại bao hàm Thơ Đổi mới (thơ của các nhà thơ thời kì đổi mới, 1986-2000), Thơ Hậu đổi mới (1996-2005) và Các Khuôn mặt thơ mới là những cây bút xuất hiện từ năm 2006(11). Ở đây có sự chồng lắp về thời điểm – không vấn đề gì cả

Continue reading