Giải trí cuối tuần. BÍ KÍP DẠY CHÓ HIỆU QUẢ

“Biết lo cho mình thì tồn tại, biết lo cho người khác, sẽ tồn tại lâu dài hơn” – ai nói thế!?

Tút vụ “ĐH va quẹt”, và không chỉ vụ này, vài bạn văn khuyên tôi đầy thiện ý: “Bỏ qua đi Sara”, “không đáng nhắc”, “anh buông đi”, hay “chấp gì mấy ngữ đó”. Như vầy nhé! Nhập cuộc chữ nghĩa, và dự phần nhiều cuộc chiến, tôi phân định rõ 3 khu vực:

[1] Về sáng tác, thơ hay tiểu thuyết bị phê bình, tôi không bao giờ cãi lại. Đó là nguyên tắc. “Đứa con tinh thần” bạn ra đời, nó thuộc về người trần gian. Nó xấu, dù bạn có xài đủ ngón nghề bảo vệ, nó vẫn không đẹp lên được.

Continue reading

Giải trí sơ cấp. ĐỖ HOÀNG VA QUẸT INRASARA, TÉ &…

Chiều 22-12-2014, từ Hội thảo tại Đại học Silpakorn – Bangkok, tôi bay thẳng ra Hà Nội. Vừa đặt chân vào khách sạn, tôi nhận tin nhắn từ một bạn thơ: “Đỗ Hoàng phê Sara, phê thơ cứu đói dân tộc miền núi đó!” Qua đường link, đọc, tôi thấy có cái gì đó nhảm, và buồn cười.

Ừa, cá nhân tôi chả sao, riêng vụ “cứu đói miền núi”, thì nên bố cáo cho bà con biết.

Tôi ngồi vào bàn, gõ một hơi “Đỗ Hoàng mặc cảm ‘dân tộc miền núi’ như thế nào?”. Như thói quen, trước khi post, tôi gửi nó cho Út vừa xong Đại học, đọc duyệt. Út kêu, kiểu này cei hơi giống “Chiến trường Akhar thrah” rồi còn gì, tầm cei phải khác chứ. Thế là thôi.

Continue reading

Giải trí cuối tuần. BUỒN VUI NỖI NGƯỜI TRÊN KHÔNG GIAN MẠNG

[Bài học vô cùng cần thiết, biết để ứng xử]

Hiểu lợi hại của mạng, thế nên tôi rất cẩn trọng, và nhẹ nhàng. Dẫu thế nào đi nữa, cũng bị nạn – chát chúa có, mà dịu dàng cũng có luôn. Tuần tự…

CHO ĐI & BÀI HỌC

Tôi không “tap” ai vào bài viết, chỉ thật quý và muốn người đó đọc, tôi mới “tặng”.

Continue reading

Thơ của bạn thơ-66. THƠ, KHÁC & CHỬI

Cứ thấy khác là dị ứng, không hiểu cũng chửi – là thói tật khá phổ biến trong giới chữ nghĩa của ta hôm nay. Hoàng Hưng, Nguyễn Quang Thiều mới Hiện đại mà đã bị, huống hồ Hậu hiện đại.

Sau cái tút “Thơ Hậu hiện đại [được cho là hay] của Inrasara”, tôi nhắn tin hỏi ý kiến mươi bạn văn chương thuộc nhiều lứa tuổi, vùng miền: “Nói riêng, và thật lòng nhé”, để xem nó được đón nhận thế nào. Ngoài 1 bạn thơ “cho qua”, còn lại cảm nhận được, tán đồng, và… khen.

Continue reading

Giải trí siêu cấp. CÓ NHÀ THƠ…

[hay. Thương ca vô tận-31]

Có nhà thơ cả đời phấn đấu vào Hội Nhà văn Việt Nam

Có nhà thơ tuyên tao đếch cần Hội Nhà văn rồi lại lẻn vào

Có nhà thơ vào rồi ra rồi vào rồi ra

Có nhà thơ khoái làm lãnh đạo, vai nào cũng được, miễn là lãnh đạo nhà thơ

Có nhà thơ thèm một lần được an ninh mời uống cà-phê

Continue reading

Giải trí buồn. NỖI NIỀM KARAOKE

Mọi người cứ nghĩ tôi học giả lụ khụ cụ non ghê lắm, có thế đâu. Tôi cũng là nghệ sĩ, nghệ nòi chớ chẳng chơi. Năm 2005, VTV1 còn bình chọn tôi 1 trong 4 Nghệ sĩ Tiêu biểu của năm nữa là! Nghĩa là cũng yêu thơ phú, cũng khoái hát hò, và từng Karaoke…

Riêng Karaoke xảy ra bao nhiêu nỗi, kể tuần tự…

Năm 1991, Quán Tạp hóa nhà tôi giữa làng mở hàng Karaoke đầu tiên, hát trả tiền. Nhà không vách ngăn, tôi vẫn ngủ ngon lành, dù volume to cỡ nào. Rồi một sáng, ông Hiến qua gặp tôi:

Continue reading

Giải trí cuối tuần. NGƯỜI VIỆT THÔNG MINH HƠN CÁC DÂN TỘC KHÁC

GS Phan Văn Trường: Người Việt thông minh hơn các dân tộc khác mà nghèo vì chưa biết sử dụng cái thông minh của mình cho đúng!

Thuận Hiếu QTV phản bác: Đã thông minh thì phải biết sử dụng mọi thứ kể cả trí thông minh của mình chứ!! Còn học cao, bằng cấp thì chỉ chứng tỏ chịu khó học chứ chưa hẳn đã là thông minh. Khi ông nói “Ở tất cả mọi trường đại học trên thế giới Việt Nam đều đứng đầu” thì quả là một thông tin láo khoét.

Continue reading

Giải trí cuối tuần. GIÁO SƯ-TIẾN SĨ INRASARA & TIẾN SĨ THÍCH CHÂN QUANG

Nhân vụ thích Chân Quang vừa phát kiến định luật mới gây chấn động dư luận khiến cả đống vị trong Hội đồng thẩm định không lấy chút phản biện, mà chỉ có ca và ca đến đụng nóc, nên mới kể chuyện của mình giải trí các bạn facebook…

Chả phải đùa đâu, mà thiệt. Bởi không ít lần ở các buổi thuyết, MC giới thiệu hết giáo sư đến tiến sĩ Inrasara, trong khi tôi khiêm tốn tự nhận mình là một “Nông dân thi sỹ Cham”.

Mà họ giới thiệu thế cũng chả oan chút nào. Cứ lấy tiêu chí Tiến sĩ Việt Nam thời phong kiến ra so đọ, tôi đạt chuẩn Tiến sĩ là cái chắc, có khi còn được 2-3 bằng chớ chẳng chơi. Xét qua vài tiêu chí nhé:

Continue reading

GIẢI TRÍ ĐẦU TUẦN VỀ ĐỀ THI VĂN 2024

Phản biện của “một cô giáo có trình độ cao, hiểu biết rộng” về đề thi văn Phổ thông 2024 do facebook Canh Tranthanh đăng ngày 29-6, có mấy cái vui, Vui nữa, thêm vài còm của các bạn facebook. Tạm nêu vài món giải trí:

[1] Tôi từng nói, nhà phê bình đứng ở hệ mĩ học sáng tạo này để nhận định sáng tác thuộc hệ mĩ khác, sẽ không thấy được hay dở của nó, là cái chắc. Huống hồ, đứng ở “hệ mĩ học khoa học” như cô giáo nhà ta!

Continue reading

Đu trend giải trí. ĐẠO SĨ THƠ KHÁC THẾ NÀO?

Tút “Kẻ chẳng làm gì cả”, có 2 bạn la tôi: Nếu ông coi Minh Tuệ là “biểu tượng”, sao không bỏ nhà mà đi theo ông, ông có làm được không? Hỏi, rồi như lệ thường, chửi tôi… mù màu! Vui chớ bộ, bởi đó cũng là lối nghĩ rơi rớt đây đó. Thành cái cớ cho giải trí này chào đời.

Giống: hai tôi cùng đắc đạo; khác: ông Đạo Phật, còn tôi Đạo Cham.

Giống: cả hai đều buông.

Continue reading