BIỂU TƯỢNG MINH TUỆ

Thơ ít lời mà nói được nhiều. Tôi nghĩ bài thơ: “Thi ca và thi sỹ” cùng bài “Hành hương Em” trong tập Hành hương Em in năm 1999, đã thay lời muốn nói về tất cả những gì liên quan đến biểu tượng lớn này.

Hiện tượng không gì hơn đánh thức nhân loại nhìn về miền sáng khác bị bỏ quên.

+

THI CA VÀ THI SĨ

Continue reading

Bài học Minh Tuệ-27. MINH TUỆ, ĐẠO SĨ BÌNH THƯỜNG VĨ ĐẠI

Đây là một BIỂU TƯỢNG, lần đầu tiên nhìn thấy ông, tôi đã định ngay cái danh ấy. Và tin vào bước chân trần kia – tuyệt đối.

Sau đó là, ĐẠO SĨ MINH TUỆ đầy trân trọng.

Nữa, là bậc CẬN ALAHÁN, và có khi đã LÀ nữa không chừng.

Một năm qua đi, cái TIN của ngày càng được xác tín, từ ông và từ tôi.

Đầu năm Cham lịch, xin nói TO lên lời tạ ơn Trời đất đã ban tặng cho nhân gian Minh Tuệ.

Bài học Minh Tuệ-26. ĐẠO SĨ & GIÁO HỘI

[Làm thế nào hóa giải & hòa giải mâu thuẫn muôn đời này?]

Đạo sĩ [hay đạo sư] xuất hiện kéo theo đồ đệ, sau đó là bộ phận lớn người đi theo. Giáo hội [các thứ] có mặt, nhân danh đạo sư – phụng sự thành phần sinh linh này. Ở đó lắm khi xa rời thông điệp của đạo sĩ.

Mâu thuẫn và xung đột hình thành, hố ngăn cách ngày càng sâu, rộng.

Continue reading

Bài học Minh Tuệ-25. TỪ ÁNH SÁNG MINH TUỆ

[Làm gì, trước sự DỐI và cái ÁC đang hoành hành?]

Lạ quá, từ hiện tượng Minh Tuệ xuất hiện, tôi dành bình quân cả tiếng đồng hồ mỗi ngày để dõi theo bước chân ông. Dõi theo mà rưng rưng…

Để hiểu đời, hiểu người, và nhất là – hiểu mình.

1. Phơi mình trước ánh sáng, và ông chính là ánh sáng…

Continue reading

Bài học Minh Tuệ-24. AI HỘ PHÁP MINH TUỆ?

Đến chú cún cũng muốn níu kéo ông ở lại, vậy mà…

Hôm qua, tại ngôi chùa Ấn Độ giáo, sư trụ trì cung kính mời đạo sĩ Minh Tuệ và tăng đoàn ở lại. Hứa hẹn có cuộc “nói pháp” với Phật tử, thì bất ngờ, vị sư áo vàng thuộc Giáo hội Phật giáo Sri Lanka tay cầm lá đơn tố cáo “đoàn giả tu”, đính kèm vài cảnh sát đến, quyết cả đoàn người phải rời đi gấp.

Can thiệp vào nội bộ tôn giáo khác, một hành vi sai toàn tập!

Continue reading

TÔI YÊU MINH TUỆ, TẠI SAO?

Yêu, bởi ông THẬT, ăn đứt cả… Inrasara.

Thái Thanh chết, tôi buồn. Phạm Công Thiện chết, tôi buồn. Hani chết, tôi buồn… Bất kể người quen hay kẻ lạ, họ đến và đi, để lại vết sướt đậm trong sâu thẳm hồn tôi.

Ngay cả chàng Mog con trâu nhà từng hiên ngang một cõi, khi luống tuổi và hết hạn sử dụng, cha dắt đi đổi con khác trẻ khỏe hơn. Biết nó sẽ bị đưa vào lò mổ, tôi buồn mấy ngày liền, thi thoảng ánh nhìn của nó cứ bay đến ảm ảnh giấc mơ tôi.

Hôm nay, là Minh Tuệ.

Continue reading

Sống triết lí Cham-72. KHI CHỨC SẮC “BUỘC” PHẢI CÓ VỢ

Đa số tôn giáo trên thế giới, tu sĩ hướng độc thân. Cham ngược lại, ông BUỘC phải có vợ. Có vợ, ông mới có ‘danok’ “nơi trụ” để lên chức, để hành lễ… Hơn nữa, ông là sinh linh ưu tú, có bổn phận truyền giống để hạt giống đó tiếp bước ông hành đạo.

Truyền thống Bà-la-môn, khi đã qua giai đoạn “chủ hộ” 50-55tuổi, ông rủ bà “đi vào rừng”. Đó là ngày xưa, chớ Cham hôm nay rất khác: Vẫn ở lại gia đình trách nhiệm với con cháu. Nghĩa là không cắt rời khỏi nghĩa vụ “tam chúng”. Kẹt là vậy!

Ai có thể hành xử như Inrasara, Luận sư Bà-la-môn hiện đại?

15 tuổi, tuổi tìm học, tôi đã học tối đa. Từ sách vở về gặp trực tiếp con người: Những người thầy, những người đàn ông láng giềng cho đến Krishnamurti, Heidegger…  

Đến 27 tuổi, tôi lập gia đình, và gánh vác “sự nghiệp vợ con” một cách oanh liệt. Để 55 tuổi, tôi trút hết mọi nợ đời ở lại sau, lên đường du lãng vào thế giới chữ nghĩa và tư tưởng.

Bởi trái đất hôm nay không còn rừng, tôi đi vào rừng người, mà hành ĐẠO.

Với tư cách Luận sư Ra-Xakarai, tôi tôn trọng tuyệt đối người tu hành, không phê phán mà gần gũi nhằm tìm giải minh mọi vấn đề vướng bận.  

Hóa giải sự thể chức sắc Cham hôm nay như thế nào?

Các bạn có ý kiến gì hay không?

Bài học Minh Tuệ-22. PHƯỚC NGHIÊM, CƯ SĨ HẬU HIỆN ĐẠI

Sao gọi là Cư sĩ hậu hiện đại? Bởi ông không trụ tại gia, mà xông pha vào CHIẾN TRƯỜNG MỞ nhiều bất trắc. Thử điểm qua vài “mặt trận”:

1. Phước Nghiêm là cư sĩ HIỂU PHẬT PHÁP. Hiểu, nên ông hiểu hạnh tu của đạo sĩ Minh Tuệ và các “Sư phụ”, để theo phò. Hiểu, những lúc rảnh rỗi, ông nói pháp bằng thứ ngôn từ đơn giản và dễ hiểu, nhất là linh động ứng đáp các đoạn thơ thuộc lòng ở các tình huống và ý niệm cụ thể.

Là điều chưa Tình nguyện viên nào làm được.

2. Ông DŨNG CẢM đến lì lợm, một sinh linh bản lĩnh hiếm có.

Continue reading