Bí mật của thất bại-24. THIẾU HIỂU BIẾT

[Tôi đã 3 lần thua thảm thế nào?: Học, buôn bán, thuyết trình]

Hồi chưa chơi facebook, kể các kinh nghiệm của mình, nick Tao Lao kêu: “chỉ toàn nghe ông giỏi, ông thành công, sao không thấy thất bại?”, và vài lần lặp lại. Tôi mới đùa, dại gì! Lẽ nào ông Inrasara lại đi nói xấu mình, còn bạn muốn đọc cái dở tệ của tôi thì cứ qua nhà Champaka tham khảo, bên đó đầy ra!

Mình nghèo hèn hay thất bại, tâm lí chung là giấu, tôi – không. Chuyện đã kể, ở serie này, nhắc lại làm bài học.

Continue reading

Bí mật của thất bại-23. KHÔNG DÁM ĐI BƯỚC ĐẦU TIÊN

Năm ngoái tôi có kể về 1 sinh linh Cham được Bà Trời ban cho đủ đầy, siêu luôn, rồi chỉ bởi TÂM TÍNH mà tự làm hỏng cả đời mình, bất khả vãn hồi. Và kết, tâm tính quyết định thành bại chứ không phải trí thông minh.

Về “bí quyết thành công”, là chuyện thiên hạ luận nhiều rồi, nói thêm e nhàm. Ở đây ta bàn về về cái nghịch với nó. Bởi thành công cần nhiều yếu tố, riêng thất bại chỉ dính một, cũng lãnh đủ.

Tôi cũng không nói về mình, mà về sinh linh quanh bạn, ở ngay trong bạn, ngày qua ngày. Ta thông minh, sức khỏe và điều kiện có thừa, vậy mà cứ thất bại, bởi đơn giản ta thèm khát… thất bại. 

Continue reading

Sống tôn giáo-4. VƯỢT QUA CÁI SỢ KHÔNG ĐÁNG SỢ

Không khó tưởng tượng, nếu Krishnamurti sinh trong chế độ toàn trị, ông sẽ ăn nói thế nào. Ông không là biểu tượng để thành đối tượng dễ bị nhập kho như Đạt Lai Lạt Ma, để phải lưu lạc. Còn nếu ông bỏ xứ ra đi tìm đất tự do để triển khai tư tưởng mình, thì miễn bàn.

Nói trên diễn đàn trước ngàn người ư, không được rồi. Công chúng “tụ tập đông người” về nghe ông thuyết, càng không. Cùng lắm, Krishnamurti cũng sẽ làm như… Inrasara thôi: “Hành động trong chân trời khả thể”!

Tạp chí Văn hóa Dân tộc, số xuân-2006, tôi viết:

Continue reading

Sống tôn giáo-3. SỐNG HIỆN TẠI

Vài năm qua, trên mạng xã hội và cả ngoài đời, vài lời lẽ phơi phới thường xuyên phát ra, như có sinh linh vừa chứng ngộ đâu đó, thoát vòng tục lụy, sang tuốt bờ bên kia. Ở đó “hãy sống hiện tại”, là một. Rằng quá khứ là cái đã qua, tương lai là điều chưa tới, sống đích thực là sống trong hiện tại, đại loại thế.

Nói – không vấn đề gì cả, điều quan trọng là bạn sống nó ra sao.

Câu hỏi: thế nào là sống hiện tại?

Continue reading

Sống tôn giáo-2. PHI TỔ CHỨC

Sống tôn giáo là phi tổ chức. Tổ chức, hay ở trong tổ chức bất kì nào cũng thế. Nó là một quyền lực, quyền lực của tổ chức và/ hoặc của “giáo chủ”.

Bên trời Tây, Nietzsche “Antichrist” không phải ông chống Jesus, mà giáo hội, một tổ chức đầy quyền lực.

Gần hơn, Osho – Đạo sư siêu đẳng và là một “thiên tài hùng biện” với sức thu hút kinh hoàng. Tuy nhiên thay vì phong phanh giữa trời đất, thong dong giữa miền cuộc đời để thuyết pháp, ông đã tổ chức, và cho phép người tổ chức nhân danh mình. Qua đó, ông bị dính vào vô số tai họa.

Continue reading

Sống tôn giáo-1. THẾ NÀO LÀ SỐNG TÔN GIÁO?

Tút “Niềm bí ẩn của tình yêu”, một bạn thơ kêu trên cả tuyệt vời, và bảo không khác gì một vị trên… Youtube, và gửi link cho tôi. Tôi nói, tôi chưa biết ông này.

Ngay năm lên 10, tôi là con mọt sách, đụng đâu đọc đó. Mượn đọc, mua đọc. Đọc đến mụ cả người. Không có sách, tôi đọc từ điển! Mãi khi có gia đình, tôi quyết bỏ sách, và phải sau ba năm, tôi mới rời bỏ sách được. Sau đó, tôi cũng đọc nhiều, đọc để… làm việc.

Trang nhà của tôi, mỗi chủ để tôi làm thành serie. Hôm nay là “Sống tôn giáo”, viết từ trải nghiệm của tôi, qua sống và suy tưởng. Và tôi nghĩ, đó mới giá trị, cho tôi cũng như các sinh linh đồng thanh đồng khí sau tôi, nếu có.

Continue reading

Thương ca vô tận-26. THÓI THỊ PHI

Quý bà tiếng thị phi thì miễn rồi, cả quý ông – lại là văn giới vốn được cho là cao cấp thị phi chả kém, có khi còn ác liệt hơn. Tưởng tượng, hư cấu, thêu dệt và… phát – như thật. Thương thay!

Đây là ghi chép từ đối thoại 2 bạn A & B, bạn đọc cần tiếp nhận ở cấp độ minh triết.

– Yut đã thuyết 34 phút, nay tới phiên tôi nhé. Yut có biết yut thông minh không? Rất thông minh nữa là khác, hơn hẳn ba ông mà yut vừa điểm danh…

[im lặng, và gật gù, dường đang nhâm nhi lời khen]

Continue reading

Thương ca vô tận-25. KHUYẾT CHẤT KIÊU HÃNH SANG TRỌNG

[hay. Có cần thiết nịnh bợ không?]

Con không thể chọn làm đứa con tổng thống Pháp hay cháu đích tôn quốc vương Brunei

con không thể chọn ra đời ở Thái Lan hay Mỹ quốc

con là Cham ngay ban đầu vỡ ra tiếng khóc

[còn hơn thế: chín tháng mười ngày trước khi vỡ tiếng khóc]

khi con cắm rễ nơi đây

hay khi con lang bạt tận cùng trời

con cứ là Cham cả lúc cháy lên cùng ngọn lửa cuối đời

(Lễ Tẩy trần tháng Tư-2002)

Continue reading

Bí mật của thất bại-19. SỢ KHÁC

[Nắm cơ hội, tạo cơ hội & biến nguy thành cơ. 3 câu chuyện của tôi]

[1] Nắm và mở rộng cơ hội

Năm 1992, đang thủ quán Tạp hóa Haly’s nhà quê khi ấy thuộc hàng đầu Cham, tôi nhận thư mời vào Đại học Tổng hợp soạn… Từ điển. Nói là soạn, thật ra Trung tâm đã làm xong hồ sơ, tôi và thầy Nguyễn Ngọc Đảo chỉ vào duyệt xem trúng trật, sau đó thêm vào mục từ mới của Ban Biên soạn.

Continue reading

Thương ca vô tận-23. THƯƠNG BẠN THƠ CHƯA LÀ HỘI VIÊN

Hứa là không bao giờ nhắc nữa, nay phải trở lại. Thôi thì cứ cói tút này như một cách phổ độ chúng sanh. Câu chuyện:

[1] Bạn thơ A vừa email cho tôi, nghe nói mình được 8/9 phiếu, sao không vào được, mong Chủ tịch cho biết.

– Mình nghỉ từ năm kia rồi, bạn à. 

– Ông từng giữ trọng trách đó thì phải có thông tin chứ.

Continue reading