DẤU CHÂN TRẦM
kính dâng hương hồn cha.
Tắt ngọn lửa cuối cùng
tắt tám mươi năm miệt mài đời đất
cha đi. Ngọn cỏ con rũ buồn
rì rào hết mùa xanh con có thêm cho đời dưỡng chất.
Cha đi
lặng lẽ sau bao mùa bất trắc Continue reading
DẤU CHÂN TRẦM
kính dâng hương hồn cha.
Tắt ngọn lửa cuối cùng
tắt tám mươi năm miệt mài đời đất
cha đi. Ngọn cỏ con rũ buồn
rì rào hết mùa xanh con có thêm cho đời dưỡng chất.
Cha đi
lặng lẽ sau bao mùa bất trắc Continue reading
THÁP LẠNH
Người xưa xa không trở lại nữa rồi
Tháp miệt mài đứng đợi
Sáng trưa chiều tối, sáng trưa chiều
Tháp lạnh.
Biết trú nơi đâu những chuyến mưa về muộn
Dừng bước lưng chừng đêm
Tháp ướt dầm, tháp ướt dầm, ướt dầm
Tháp lạnh. Continue reading
Inrasara
HÀNH HƯƠNG EM
NXB Trẻ, TP Hồ Chí Minh, 1999
Cám dỗ bởi cái nhìn rất cổ điển, tôi bước theo
Người thiếu phụ có dáng đi của loài chim sa mạc
Hai mươi năm rồi tôi chưa dừng lại bước lãng du.
Hành hương em 1/5.
APSARA – VŨ NỮ CHÀM
Những vòm ngực căng phồng ban mai
Những vòm ngực nung trầm suy tưởng
Hôm qua và ngàn sau. Continue reading
Sài Gòn, 28-7-2009
Bạn thơ và các bạn yêu thơ thân mến
Bộ Thơ Việt Đương Đại – Tổng luận, Phê bình & Tuyển,
gồm 4 tập, khởi động viết từ năm 2007, dự định hoàn thành năm 2010.
Tập 1. 15 NĂM THƠ ĐỔI MỚI
I. Dẫn nhập:
Nghiên cứu (hay Tổng luận): Thơ đổi mới, một khởi đầu mới (đã đăng một phần ở Văn nghệ, 2008 và tạp chí Sông Hương, 2009)
II. Tuyển thơ Continue reading
Tác phẩm Pauh Catwai được Inrasara đưa ra lần đầu tiên bằng nguyên tác trong Văn học Chăm – trường ca (1995); trước đó vào năm 1994, anh có bài nghiên cứu về Pauh Catwai trong Văn học Chăm – khái luận. Đây là một trong bốn tác phẩm được anh xếp vào mục “Thơ thế sự”. Có thể nói đây là chương hay nhất trong toàn bộ tác phẩm của anh. Inrasara viết bay bổng nhất và, có thể nói đầy nhiệt huyết. Trong tình hình đất nước Việt Nam mà anh đã viết được một đoạn văn như thế này thì phải nói là rất thẳng thắn và dũng cảm: Continue reading
NHỮNG NẺO ĐƯỜNG BỎ QUÊN
Có lẽ chỉ còn lại với ta
Những trận mưa trưa chết đỉnh đồi
Những ngọn gió ban mai khát lá
Những nẻo đường bỏ quên.
Trong cuộc lữ không cùng
Còn lại với ta
Lời thi sĩ vô danh đã mất Continue reading
TRUYỀN THUYẾT VỀ NGÔI NHÀ
1.
Ngôi Nhà
Ra đi vạn bước chân tràn bờ dự phóng
Vạch chằng chịt lối mòn lên khắp bề mặt trần gian
Khuôn định những thăng trầm của bóng và âm vang.
Ngôi Nhà
Ra đi những dòng chảy chói lòa của sống Continue reading
KHOẢNG TRỜI BÈ BẠN
Tôi lại về với bạn quê ta
Nhà dù thấp có núi cao làm rộng
Vò rượu bé đủ hâm lòng cháy bỏng
Giàn mây nào ngăn nắng tháng Tư?
Hàng cây bạn trồng cuối mùa mưa
Chịu đứng nắng hát lời nương rẫy Continue reading
*
HOÀI CẢM 1
Đôi khi giữa phố vui
Tôi thương về plây cũ
Đôi khi sau cuộc chơi
Tôi chết trong hoài nhớ.
Dáng em mờ lối cỏ
Chìm hút vùng nắng hanh. Continue reading
Inrasara
SINH NHẬT CÂY XƯƠNG RỒNG
NXB Văn hóa Dân tộc, Hà Nội, 1997
Sinh nhật cây xương rồng 1/ 5.
*
BÀI THƠ KHÔNG VIẾT
Có những bài thơ không viết bao giờ
Không phải bài thơ tôi không muốn viết.
Nho độ nhụy đầu mà trời làm rét
Vạn chùm xanh bỗng cọc giữa mùa.
Cặp tình nhân hãi cả ước mơ
Chịu chôn đứng bên này bờ thường nhật.
Ngôn ngữ quẩn quanh hàng rào sự thật
Trăm ngõ ra chẳng lấy một lối vào.
Thi sĩ còm thôi còn vọng trăng sao
Mãi lúi húi ao đầm cõi đất. Continue reading