Chuyện tươi Katê-09. NIỀM BÍ ẨN CỦA TÌNH YÊU

[Katê là mùa của TẠ ƠN]

Năm 2017, tôi có serie: “Khám phá lớn nhất của tôi là khám phá về tình yêu”, với yêu chữ, yêu tiếng, yêu thơ, yêu palei, yêu cây, yêu cái mới, yêu tư tưởng, yêu tự do, yêu câu hỏi…

Rồi: Yêu, có nghĩa là làm, Yêu là biết lắng nghe, Yêu là khai tính, Yêu là biết lan tỏa, Yêu là biết yêu… mình, Yêu, nghĩa là vô danh trong hành động, Yêu là biết/ dám chiến đấu bảo vệ…

Tuổi thanh xuân, tâm tính tôi đầy bạo động, cực đoan, phân biệt đối xử, từ đó hành xử không ít sai lầm. Nhưng rồi khi ý thức sâu thẳm mình LÀ CHAM trong lòng đất nước Việt Nam, bước qua tuổi 15 tuổi “tìm học”, rồi khi biết triết học Bà-la-môn, cạo đầu tu Phật và ngẫm Ariya Glơng Anak, tôi đã CHỨNG NGỘ.

Continue reading

Chuyện tươi-hay Katê-07. NHUẬN BÚT THƠ KHÔNG VÔ TĂM TÍCH

Kể vụ tôi bù lỗ cho Hani 48 cây vàng, anh bạn nhắn tin: “Sara nổ”. Không nổ đâu, mà thật. Tôi kể khi nhân vật còn sống, vừa dễ kiểm chứng, bên cạnh để tôi kịp chỉnh sửa hồ sơ.

Tôi tánh độc lập tờ bé, qua Tiểu học tôi đã biết tự lập. Vào Đệ Thất, học bổng tôi đủ nuôi thêm người nữa. Sau đó tôi làm gì cũng ra tiền, đến thành… “đại gia” luôn!

Rồi buông, cố ý buông để hôm nay tôi vô sản toàn tập. Minh Tuệ có ít, buông mà nhằm nhò gì. Tôi sở hữu nhiều, mà buông mới ác.

Continue reading

Chuyện tươi-úa Katê-3. THƯƠNG VỢ

[hay. Tôi là thằng đàn ông chiều vợ nhất thế giới]

[1] Tối 25-9, tôi và Jaka diễn ở ĐẠI HỌC VĂN LANG.

Tôi nói về “Văn hóa Cham nhìn từ Cham” và giải 3 huyền thoại Việt liên quan đến Cham. Jaka trưởng nhóm Văn nghệ diễn vài phân khúc Ca múa nhạc Cham. Hay, vui và bổ ích [kể sau].

Thường sự kiện như này, Hani luôn có mặt, để thưởng, cổ vũ và phụ họa. Nay thì không, nàng đang nằm viện – Út cho biết. 

Continue reading

Chuyện tươi Katê-01. TÔI &… CHỊU CHƠI NHƯ THẾ NÀO?

[hay. Huyền nghĩa của cho & nhận]

Một tuần nữa là Katê rồi, kể chuyện tươi vui cho nhau nghe.

Thi sĩ Trầm Ngọc Lan phát cái ý rất chân lí: Muốn làm ăn thì qua vấn kế Tàu, đánh giặc xin ý kiến Việt, còn làm đám lễ các thứ, cứ hỏi Cham – là chuẩn. Đồng thanh đồng khí, thầy Nguyễn Văn Tỷ thêm: Cham giúp nhau làm đám thì được, đừng hòng họ giúp nhau làm ăn.

Tôi thì khác, làm ngược chân lí trên: Giúp làm ăn, không giúp làm đám; và hỗ trợ từ vụ việc cộng đồng đến giúp cá nhân.

Continue reading

Tôi dạy con-42. 5 ĐIỂM QUYẾT ĐỊNH THÀNH BẠI

Đây không là ý của tôi, mà từ kho trời chung, tôi lọc ra làm hệ quy chiếu qua trải nghiệm của tôi, cả chuyện tôi biết.

[1] Bạn thích gì?

Nghĩ mình thích văn chương mà “cầm cuốn sách khó hơn cầm li bia”, suốt ngày bù khú bạn bè, giấc mơ bạn tiêu đời là cái chắc. Bạn muốn giàu, nhưng cả đời vạch kế hoạch lớn nhỏ cho người khác… làm, cũng không khác.

Tôi biết khối bạn Cham mang cao vọng hổng chân như thế.

Continue reading

Tôi dạy con-41. 5 ĐIỀU CHỦ NGHĨA KHẮC KỈ ĐÃ DẠY TÔI

Đoản tho kỉ niệm ngày sinh 67:

“Sinh nhật cây xương rồng

có ngọn gió nồm reo đồi trọc

có loài côn trùng đùa bãi cát

có tháp Chàm giữa nắng đơn ca”

Tạm kê 5 điều tôi học được từ Chủ nghĩa Khắc kỉ. Học, về những gì tôi đã có. Nói như sách Đại học: “Minh minh đức”, nghĩa là Triết học này làm sáng cái đức sáng trong tôi.

[1] Rời khỏi vùng an toàn

Chỉ rời khỏi vùng an toàn, ta mới nói đến sáng tạo.

Đây chính là ngón ruột của tôi. Tuổi niên thiếu, tôi đã lang thang qua khắp làng Cham Ninh Thuận. Nhập cuộc văn chương chữ nghĩa, tôi đi từ nghiên cứu đến thơ, từ tiểu thuyết sang phê bình, từ diễn thuyết đến tổ chức sự kiện. Thơ, tôi phiêu lưu qua các hệ mĩ học: Lãng mạn hậu thời, hiện đại, hậu hiện đại, tân hình thức…

Continue reading

Tôi dạy con-40. VÀO ĐỜI, NGHÈO, BẠN LÀM GÌ?

Đây là câu hỏi tôi thường xuyên gặp phải, từ các bạn sinh viên mới ra trường. Tôi nói, nếu bạn có ước mơ lớn, đừng làm thuê, mà hãy khởi nghiệp. Bắt đầu ngay “từ con số không, từ con số âm – có lẽ” [Tháp nắng-1982]!

Làm thuê, dù thấp cấp như thợ may hay trung cấp như nhân viên công sở, bạn chỉ có thể ổn định, đủ ăn chớ khó mà đổi đời được.

Tôi lấy ví dụ từ thực tiễn Cham.

Continue reading

ĐÍNH CHÍNH VĂN NGỌC SÁNG TRÊN RFA

Dù đã “ẩn” ở quê, mỗi ngày tôi trả lời ít nhất mươi cuộc: Thư, tin nhắn, điện thoại từ nhiều bộ phận độc giả khác nhau, về nhiều chủ đề khác nhau. Vô phân biệt. Và nếu ai đó tính đưa lên mạng hay báo, tôi yêu cầu dựa vào văn bản tôi kèm theo, và cho tôi xem lại trước. Gần như 100% chấp hành nghiêm chỉnh.

Thế nào rồi cũng có tai nạn, và vụ hôm nay là đầu tiên(*).

[1] Câu chuyện

Continue reading

TÔI HỌC ĐƯỢC GÌ TỪ SINH LINH CHAM HÔM NAY?

“Bạn là trung bình cộng 5 người bạn thân nhất”, được cho là câu nói phản ánh đúng vị trí cuộc sống của 1 người. Với ai khác thì có thể, với tôi: SAI.

Tôi khó bị tác động, mà CHỦ ĐỘNG HỌC từ cái độc đáo nhất của người ấy, dù chỉ gặp vài lần, cả khi tâm tính hay nếp sinh hoạt cách nhau vực thẳm.

Học, không phải kiến thức, mà cái khác.

Continue reading

NHÂN LOẠI DỄ QUÊN

[nghĩ từ thiên-nhân tai hôm nay]

“Hàng vạn tấn bom trút xuống đầu làng, hàng vạn tấn bom trút xuống ruộng đồng…” – Trịnh.

Hôm nay không còn hàng vạn, mà hàng triệu; cũng không trút xuống đầu làng hay ruộng đồng Việt Nam, mà là trút thẳng xuống đầu người, nơi tập trung dân cư đông nhất, dải Gaza hay các thành phố Ukraine.

Nhân loại lao vào nhau, trút bừa bãi bom đạn lên đầu nhau.

Continue reading