Tấm da cọp vằn
Gợn nếp nhăn nỗi nhớ câu tục ngữ:
“ Cọp chết để da, người ta chết để tiếng”
Treo trang trọng nơi đình làng cuối năm, đầu năm
Choàng ấm vai mùi hương trên đường lưu lạc
….
Tư thế săn mồi của loài cọp bỏ lại
Lặng phắt thu mình
Trong bụi rậm, bờ suối…
Thời gian lèn chặt lên những cánh cung cong
Tựa bóng tối rập rình đói khát
….
Dáng đi loài cọp đâu đó
Lừng lững oai hùm rừng xanh
Thản nhiên đi đến giữa những hút trôi
Dấu chân ao làng
Ướm hằn những tháng ngày tráng kiện
VÀ HÔM
Đỗ Tấn Thảo
Và hôm gió dạo lên đồi vắng
Lá vẫy lao xao chuyện hạ về
Loài sim tím kể mùa bạc bẽo
Tím thẫm ngày đi những bụi bờ
….
Vài con chiền chiện vừa rời tổ
Tiếng hót bay bay động giấc xanh
Vọng trời đất gợn lên từng nhịp
Thầm thỉ hoang vu những trong lành
….
Và hôm nắng hát khi chiều xuống
Trên cỏ lông chông vạt áo nhàu
Lăn tăn sông gợn ngày trôi biệt
Lênh láng ngàn năm vỗ chân cầu
….
Vỗ mòn ngày tháng êm hò hẹn
Bèo tím chao nghiêng giữa bể dâu
Thô ráp chênh vênh chừng tản mác
Dòng- lượn- cưu mang khúc nhiệm màu