Đỗ Tấn Thảo: BUỔI SÁNG TRÔI/ LỜI HẸN HÒ VÔ TẬN/ TRÁI MỘNG

BUỔI SÁNG TRÔI

Cha nắm tay con gái lên mười

Bước vào quán cà phê

Buổi sáng chúa nhật đẹp trời

Cô bé có đôi mắt tròn xoe diễm tuyệt

Nhìn ngạc nhiên quán đang rỗi cơ mà

….

Buổi sáng trôi qua

Không gian không rời xa

Phóng lên bức tường xanh màu nước biển

Lá cọ lối đi viên sỏi lạo xạo bàn chân

Với muôn ngàn câu hỏi thơ ngây, ngộ nghỉnh của bé

Và đôi môi người cha mấp máy điều gì

….

Về đồi cát hàng phi lao lá xước

Loài hoa đỏ thắm không chịu mất đi

Những vì sao lấp lánh bạc thầm thì

Hòn đá cuội trở mình rung rinh bằn bặt

LỜI HẸN HÒ VÔ TẬN

Sạch trôi giề rác

Những dây muống biển mềm ướt

Lượn dài bờ cát mịn

Nở những đóa tím li ti

…..

Lướt biển xanh

Đôi cánh hải âu sà thấp

Từng đợt sóng cuộn trắng

Níu đôi chân chầm chậm

…..

Trùng khơi nâng bỗng gã lên bờ

Mang theo lời vọng

Từ đáy đại dương

Lời hẹn hò vô tận

TRÁI MỘNG

Ai đã đi về với nét thơ

Quê hương lẫn khuất những u mờ

Cà Mau sông nước mênh mang dợn

Lũng Cú tung bay phất phới cờ

….

Ai đã thả mình lên giấc mơ

Trùng duyên khởi sự những khắc giờ

Hạt sương lấp lánh chừng như đã

Lá cỏ xanh vờn giữa ngẩn ngơ

….

Xanh lơ thấp thoáng chân trời gọi

Sóng lướt mây đưa giữa lãng quên

Rồi tan êm dịu bình nguyên lặng

Xanh ngát bãi đồi lịm lênh đênh

….

Muôn tia nắng sớm lên chào đón

Lấp lánh triêu nhan muốn ngõ lời

Khi đêm huyễn hoặc trăng thả mộng

Trái mọng trong vườn thơm mãi thôi

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *