[hay. Tại sao tôi tin Minh Tuệ?]
Bài thơ “Con đường” [in trong Tháp nắng-1996] được viết vào mùa hè 1981, ngay khi tôi xuống núi [đã kể]. Một dự cảm lạnh người. Tôi biết, khi đạo sĩ đi đủ xa, đồng tu cũ sẽ dần rớt lại; và khi đạo sĩ bước vào miền bóng tối đủ sâu, thì ngay cả kẻ trung thành nhất cũng lui bước.
“Bằng hữu của tôi nơi đâu?
tôi phóng thả dòng thơ vào khoảng đêm nâu
dưới kia nơi thành phố, xóm làng yên ngủ
trong giấc mộng mị xanh xao”
+
CON ĐƯỜNG
Khi tôi chỉ còn bóng tối làm bạn đồng hành
và con đường nằm trong bước chân
con đường bạt núi đồi, thành phố
con đường băng tìm con đường chưa khai mở ở trần gian
Khi cánh đồng khô nhựa cởi bỏ lại sau lưng
tôi nhẹ nhõm lên đường
bóng tối của núi rừng reo hát
chào đón gót chân kẻ phiêu bạt
trong vòng tay mênh mông
Ơi, cuộc tình đã vỗ bay bằng hai cánh gẫy
giã từ em – con mộng bạc màu
bình an cho vòng hoa tàn phai trên quan tài tình ái
cùng những vần thơ xanh xao!
Tôi bước đi
đánh thức hai bờ cỏ dại đường rừng dưới lưu lãng bàn chân
mái tóc bềnh bồng bay gió núi
mùi đất mới căng buồng phổi
dấu hỏi mở phơi qua từng bước trinh tân
Ơi người anh em rớt lại nơi bờ quan san
ơi những bàn chân còn dọ dẫm con đường
với cây đuốc
mang trái tim chán chường – bỏ cuộc
lê về trên đôi guốc cũ của viện bảo tàng!
Ơi người thi sĩ có màu mắt rất đen và mái tóc rất đen
mãi ngủ giấc lành dưới mốc bụi của hành lang thư viện
cẩn trọng bơi trong dòng hiện sinh
mắc cạn bên này bờ cuộc chiến
Bao giờ?
trút gánh nặng xuống – lên đường
con đường băng qua buổi chiều những thời đại
gặp gỡ người tình nhân: cô đơn
con đường vượt lên Đông phương, Tây phương
giáp mặt với chiều sâu – bóng tối
Con đường trần gian
con đường vươn trên chuỗi ngày lao nhọc đi tao phùng miền đất quê hương
con đường trầm tư dưới khoảng rừng u tối
ẩn mình chờ đợi
những bàn chân
Bằng hữu của tôi nơi đâu?
tôi phóng thả dòng thơ vào khoảng đêm nâu
dưới kia nơi thành phố, xóm làng yên ngủ
trong giấc mộng mị xanh xao
Chạy giữa hai hàng cỏ ướt sương
con đường ca hát thì thầm trong bàn chân hân hoan
hãy đón lấy
con đường buông xả niềm vui thanh thản
trên chính con đường.
Nha Trang mùa hè 81