những vòm lá xanh hồn nhiên xao động
nhận thức tự nó là những chiếc ô nhỏ siêu nhiên tỏa xuống bóng râm
những thành phố nghiêng như muốn chạm môi hôn lên vùng ngực mẹ đất
những kẻ rỗng lòng vị tha thích phơi bày chưng diện sắc màu mã não nhưng luôn ác nghiệt với chính mình
âm hưởng thổn thức từ vùng ám tối khói vờn bay nhập nhòe cảnh giới duy linh
thắp lên ngọn lửa phản chiếu điều gì không tưởng
có thể, hồi ức thanh xuân vừa diễm ảo vừa bi lụy nhạt nhòa nước mắt
mẹ tự dỗ dành âu yếm bóng mình thinh lặng
hời ru phận người dịu dàng niềm đắng cay tao nhã
bày biện rượu trà hàm ý hạnh ngộ nơi miền đất hứa xa vời
những đốm mờ sáng muộn mằn của ngày được phủ kín bằng ngôn ngữ thì thầm nguyện cầu nghiêm kính
những thước phim một thời trường chinh binh lửa lóe sáng ký vãng lung linh hồn thiêng
lòng dạ buâng khuâng hình thức chết như thế nào làm sao tiên liệu
với hiện thực nhộn nhạo đời và cha cũng đã biệt mù theo quy luật tự nhiên
quán tưởng hình thù loài người và giọng nói xanh xao niềm thương khó cùng phi thường hoang tưởng hòa tan
ý niệm những bước chân mộng du chạm cửa thiên đường
hai tay với không biết bấu víu vào đâu
ngỡ ngàng chăng bồng bềnh thượng đế!
những giấc mơ thường bí mật
đừng giấu mặt vào mùi hương của hoa
tuổi hoa niên khuôn mặt loài bướm mang mặt trời trên đôi cánh dễ chừng đánh rơi chạm vỡ thời gian
người đàn bà nào như thể vết chấm đen ghi đậm trong trí nhớ
chúng ta là một trong những nụ cười tạm thời của niềm thống khổ
với tôi vị ngữ là mệnh đề có đúng không em
tptayninh 4/2021