Ở đó tôi được ban cho đôi cánh – đôi cánh bền, đẹp và nhất là – luôn luôn mới, để tự do bay đi bay lại trong bầu trời bao la không chút bụi bặm và, luôn luôn mát lành.
Ở đó tôi sở hữu nhiều cô gái đồng trinh xinh đẹp, những cô gái phục hồi trinh tiết sau khi ăn nằm với tôi mà không cậy đến dao kéo thẩm mĩ viện; những cô gái không bao giờ biết lườm nguýt, nói chi đánh ghen đến tôi phải ra tay can thiệp.
Ở đó tôi có sẵn nguồn sữa vô tận luôn hợp khẩu vị.
Ở đó không có gì là không ưng ý.
Tất cả.
Nhưng tôi muốn trở về.
Ở đó chưa hết tuần, tôi đòi Thượng đế cho trở về.
Trở về lần nữa với cõi người ta.
*
Sau giai đoạn lạc đà gánh vác mấy nặng nhọc của thế nhân băng qua sa mạc người, và sau hành trình làm sư tử cuồng nộ phản kháng lại thế giới, hắn làm cuộc hóa thân thứ ba: không phải thành trẻ thơ hát ca như Nietzsche, mà là trở thành Tình Nhân của Mặt đất. Cư trú tại Nhà, hắn cùng vạn sự vật tương liên với cái Nhà – chấp nhận nó, và yêu thương nó. Khi hiểu như thế, hắn “trở về” sống “hòa” với người xung quanh, với thế giới sự vật xung quanh. Không chọn lựa. Hắn học yêu nó, mỗi ngày!
Krishnamurti (Freedom from the Known):
“There is no such thing as doing right or wrong when there is freedom. You are free and from that centre you act. And hence there is no fear, and a mind that has no fear is capable of great love. And when there is love it can do what it will.”
Khi đã tự do, ta hết còn phải lo vấn đề phải quấy. Ta tự do, và ta hành động từ tâm điểm đó. Ta không còn sợ hãi. Với tâm thức vượt thoát mọi sợ hãi, một tình yêu bao la sẽ tràn ngập. Từ tâm điểm yêu thương kia, ta sự sự vô ngại. Ta “hành động tùy thích mà không đi ra ngoài khuôn phép” (Khổng Tử).