sợ mùa dịch… sao dám còn rửng mỡ
hãy cong môi khua mõ để trêu người
đứng khép háng thật ra là dâm đảng
miệng gọi mời hạ đẳng đến vui chơi…
ta cúi mặt lặng thinh nên hèn hạ
nhưng không viết thơ tình kiểu bốc thơm
nốc cạn rượu ném ly cười ha hả
đặng dung* xưa nhìn ta mãi phải gờm!
nếu là gái làng chơi… cười gằn giọng
đắc thắng ư, hạ độc một tên hề
cứ thế nhé mà nhìn đời trịch thượng
tưởng rằng ta “cọp ngủ” với cơn mê!
nói thì nói… khi khung ngày hửng sáng
dụi mắt tìm quá khứ với dị lai
ta nào phải thiên thần hay ác quỷ
biết yêu thương bật khóc trước bi hài!
đời cứ tưởng rằng ta điên vô lượng
bước quàng xiên đã chạm cửa a tỳ
lũ dế chó khép mình trong bóng tối
rung cánh hát mừng ta đến dạo âm ty
tptn đêm 30/3/2020