Inrasara – Ariya

PPAK KANAIN INRASARA

Glơng Anak

Glơng Anak dahlak đaum mưng thun rinaih
Blauh tappa dom bơl hwang, pwơc gilac ya ribuw
Jang bboh drei dawi dawơr rawang ray ganik
Bbon ariya drwai liwang lipih pơh luw luw.

Ppak kanain drwai

Yap thun, yap bơr cang mei ke bboh
Yơ maung akauk adei yaum yap Kate mai
Kate ni o halei mưrai, tian ai hwơng dawah
Bbwơn kiak abih bhaw jơ
Ke bhian dauk hwang kađah tian ai .

Atah – jaik

Mei bbwah di ai pacoh xakarai glaung halei halei
dalam kal mưta amaik drwai bier
Kađwơl takai kamei palei taxwait nưm
blauh ariya ai miet baniai kanrih ghwơh
Yơ mei bbwah
Ai yaum caung ba ariya cơng mưng wang lingiw wang atah
Hadei ribuk hu galauh gan, jang dwơl li-an lingauh wang praung.

*
TỨ TUYỆT INRASARA

Glơng Anak

Glơng Anak tuổi thơ tôi đã thuộc
Rồi qua mấy mùa hoang tôi đọc lại trăm lần
Vẫn thấy mình cứ quẩn quanh đời chật
Tập thơ mỏng gầy lại mở tới mênh mông.

Tứ tuyệt buồn

Mỗi tháng, mỗi mùa đợi em về chẳng được
Đành mong em về chỉ mỗi Katê sang
Katê nay em không về, làng ta trống hoác
Đồi tháp hết hoang rồi
Lòng anh sao cứ mãi trống hoang.

Xa – gần

Em cứ trách anh mãi triết lý xa trong khi mắt mẹ buồn gần
gót chân gái quê lấm lem mà tứ thơ anh cứ là sang trọng
thì em trách
anh chỉ mong đưa thơ chắn che từ vòng xa vòng rộng
mai bão có thốc về cũng nguôi bớt rét vòng trong.

*
ASAR PAJAIH BƠL BIRUW

Kal pađik tamư pađwa rok ppahwơng tanrak hadah
Ppachang buram bbơng thơr kik dom thun mưrai
Drei maung tamư mưta drei lipei pparuc
Krung krưc graung wak ita đauh di tapien drwai.

Kal palau thuw ew da-a palau
Dalam mưpaki plak phik
Inư tangin pak inư tangin ppajiong pơh xwan ghang
Tati tatơng bblwak di tian dian tamư Ppo lingik

Kraung, glai mưng yaw mưtai rinaih
Dauk di thauh angan patuh di cabbwai ita
Mei pơng nhu halong thap xwan bhian mưtwei mưdhar ka hu/lihik
Ralan tagok mai jơ?

Kal bwei lai dalam pađwa rok hwơng tanrak pađiak
Ai ba asar pajaih mưng palei pakan drak alauk hamu bhum
Mei ppađik pajaih biruw tamư ragơm klak
Ar harơk danưy yawa xơp pwơc halim bơr.

HẠT MÙA MỚI

Khi nỗi đau đi vào nỗi đau khai hoang ánh sáng
soi khoảng hồn đã quá xanh xao
chúng ta nhìn vào mắt nhau không mộng mị
kí ức chở số phận chúng ta rời bỏ ga buồn.

Trong kiêu hãnh đắng cay
khi ốc đảo biết gọi mời ốc đảo
ngón tay đan ngón tay khai sinh hơi ấm không hề gầy
rắn rỏi hơn đức tin vào Chúa.

Con sông, cánh rừng ngày xưa chết yểu
tên chợt bật trên môi chúng ta
em tin chúng có thể nâng linh hồn từng tủi thân được/mất
gượng dậy tìm về?

Khi niềm vui tan trong nỗi đau vỡ hoang ánh nắng
tôi mang hạt giống thu hoạch phương xa
gieo cánh đồng làng
em nhân giống dân ca vào giai điệu mới
bờ cỏ vang vang ngôn ngữ được mùa.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *