Ngụ ngôn Hậu hiện đại. CHUYỆN BẠN TÔI

[1] THỊT DÚI & NỖI ĐÍNH CHÍNH Từ Bangkok về, tôi đưa anh bạn dự Trại Sáng tác Đại Lải. Xong, chúng tôi cùng lên Thái Nguyên giao lưu. Bạn thơ ở Hội báo tin, vài giảng viên Trường Chính trị Trung ương có ý mời anh Sara bữa tiệc đạm bạc. Kêu đạm bạc chớ ở đó có dúi,...

Hani-27. NGỤ NGÔN HẬU HIỆN ĐẠI

Hôm nay tôi chuyển tông, ôn lại chuyện đã kể. [1] VỢ TÔI LẤY TÔI LÀM GƯƠNG SÁNG Bà con nào mà thấy vợ tôi khen tôi, dám cá là trâu mọc hàm dưới. Riêng mỗi vụ, chẳng những bà khen mà còn lấy tôi ra làm gương cho mấy đứa con. Gương sáng nữa! Số là vào làm dân thành phố...

Đỗ Tấn Thảo – Trường ca: CẢ TIN

1 Cả tin tình yêu Quạnh hiu nào thớ lợ Ngớ ngẩn nào buông xuôi Hòn cuội vo tròn ngờm ngợp Nén bóng đêm rực đỏ Thắp sáng những ngã đường mơ màng Huyền thoại lang thang Xuyên vách ngăn, lằn ranh giả tạo Xiềng xích gãy vụn Bài ca thung sâu kết dính loài người Loảng tan...

Đỗ Tấn Thảo: THƠ

+ CHỖ VÔ TÌNH CÁCH TRỞ Rời bãi chiến trường Chằng chịt những độc hại Lu lấp gian manh xảo trá, ém nhẹm, tước đoạt Loài ốc đá thản nhiên chậm chạp Bò rập rờn làn nước suối mát trong Định mệnh rong rêu trường tồn tự đắc Khe rừng hoang vắng Nứt nẻ mùa màng Chim cu gù hàn...