Inrasara: “Tuổi trẻ là dám mang cuộc đời của chính mình ra đánh cược cho chân lí tìm thấy”.
Các bạn làm thơ mong được đăng báo, phấn đấu vào Hội Nhà văn, và sau bao nhiêu năm chờ đợi, thèm thấy câu thơ của mình bay lên [chầu] trời, đi vào cõi bất tử. Hay lắm! Tôi không phản đối, thế nhưng…
Buổi nói chuyện tại một Trường Chuyên, bên ngoài hội trường, một bạn trẻ thắc mắc, rằng: Nhà thơ mở đầu bằng “Tuổi 17 bẻ gẫy sừng trâu” để kết thúc với “mạch nước ngầm, “dòng sông ẩn”. Cháu thấy có cái gì hay hay, lạ lạ dù có vẻ hơi mâu thuẫn. Nhà thơ có thể giải thích rõ hơn không?
Continue reading