Khi con tàu bị đắm, bao nhiêu là con chuột vội vã chạy thoát thân.
Quê hương rã rời, lòng người đảo điên, các thành phần ưu tú nhất bỏ làng xóm ra đi. Có nên trách cứ họ không? – Không. Bởi họ không còn chọn lựa nào khác.
Glơng Anak cũng không khác: ông chạy đi. Nửa chừng ông đứng lại…
‘Dang tha drei tha nưgar di krưh hanrai’
“Đứng một mình một bóng giữa đại dương/ trên cồn đảo cát bồi…”
Continue reading