“Nhà văn là kẻ lưu giữ kí ức dân tộc” (Minh triết Cham, 2015).
Tháng 5-2019, tôi đã nguyên văn thế với nhà thơ Nhật, khi gợi ý ông kể câu chuyện về vùng đất chết nơi ông tự nguyện ở lại với nó gần mươi năm qua.
Tiễn chân tôi, ông nói:
“Nhà thơ không chỉ lưu giữ kí ức dân tộc, mà còn sáng tạo ước mơ của dân tộc.”
Hai thế kỉ trước, nhà thơ Đức Hölderlin đặt câu hỏi thống thiết:
“Và để làm gì, thi sĩ – trong thời đại bần nhược điêu linh?”
Nguyễn Quang Thiều:
Continue reading