CHUYỀN PHÀ CHUYẾN NGƯỜI
Có bóng chiếc phà trôi dọc miền chia ly
Vẫn rẽ sóng xôn xao bờ bến
Phà lạ phà quen, u u trắc ẩn
Người đi rồi, người ở lại
Thương là những chiếc khăn tay vẫy vẫy
Thay chào! Continue reading
CHUYỀN PHÀ CHUYẾN NGƯỜI
Có bóng chiếc phà trôi dọc miền chia ly
Vẫn rẽ sóng xôn xao bờ bến
Phà lạ phà quen, u u trắc ẩn
Người đi rồi, người ở lại
Thương là những chiếc khăn tay vẫy vẫy
Thay chào! Continue reading
ngọn cỏ ngước nhìn giọt sương ban mai
cả vũ trụ ngủ yên trong mắt biếc
thời gian chuyển mình bên chân trời biền biệt
nói hết làm sao câu chuyện hôm qua Continue reading
Lời BBT.
Sáng nay 24-6, web Inrasara.com xuất hiện đến 12 “phản hồi”, trong đó chỉ có 2 độc giả tôi biết là Thiên Sầu (tôi gặp ngoài đời 2 lần) và “.daovan” (tôi chưa gặp, nhưng là khách quen có phản hồi vài lần trên web này). Tôi thành thật xin lỗi bạn đọc về việc không cho hiện lên, ngoài bài “phản hồi” dài của Thiên Sầu được tôi đưa lên thành entry. Lí do như sau: Continue reading
Trái sấu tròn lăn lóc tuổi thơ trôi
Ai cũng bảo lớn dần tôi sẽ khát
Dẫu đi xa gặp bóng cây râm mát
Tôi vẫn nhâm nhi tiếng sấu rụng trong vườn…
Vài lời của BBT
Đây là phản hồi của Nguyễn, độc giả quen thuộc của Inrasara.com. Như mọi lần, nếu ý kiến dài và có vấn đề cần trao đổi, tôi dùng làm entry. Một tác giả mới và có tinh thần cống hiến như Chế Mỹ Lan nhận được ý kiến khích lệ thì hay hơn. Ở đây là ý kiến trái chiều. Thể hiện tinh thần tôn trọng độc giả, BBT web quyết định đăng lên để mọi người cùng nhận xét. Chế Mỹ Lan là người từng trải, hi vọng bạn thơ sẽ tiếp nhận phản biện này một cách tích cực, để cẩn trọng hơn trong các tác phẩm kế tiếp.
Tôi cũng muốn nói lời xin lỗi đến bạn đọc Nguyễn rằng, do tập trung bài vở cho buổi Ra mắt tập thơ Kiều Maily, nên đã khá chậm trễ đăng bài này.
Inrasara.
*
Tập thơ Dấu chân về nguồn, do Thanh niên mới cho ra lò vào quý II năm 2013. Hôm hội thảo ở Trung tâm Unesco, tôi đi một lát rồi về. Tôi nhận được tập thơ. Đọc qua một lần, rồi đọc lần thứ hai. Xin lỗi cô Chế Mỹ Lan, dù có quý tinh thần dân tộc của cô đến đâu, tôi cũng xin nói thật. Continue reading
Người miền núi chân quen đi đất
Thắt phẻn dao ăn sương uống nắng
Người miền núi lời nói chắc như gỗ lim
Thẳng như cung đã bắn Continue reading
Một con dao quăng – hai con dao quăng
Hăm hở Cấm Sơn trước mặt
Câu Soong Hao đưa du khách lên thuyền Continue reading
phố chiều cõng nắng về chưa
cọng xuân bẽn lẽn chạm vừa giêng non
cánh đào ướp nụ môi ngoan
chợt nghe khứu giác đổ tràn mùa hương Continue reading