Hành trình chữ nghĩa của tôi, Trà Vigia là anh em và là bạn, Nguyễn Văn Tỷ là thầy cùng là bạn vong niên; không lạ, khi tôi dành cho họ sự “ưu ái” đặc biệt.
Nguyễn Văn Tỷ: 1 bài giới thiệu sách, 1 bài viết dài [trong Urang Cham], một bài giải minh (“Nói giùm cho thầy Tỷ”), và bài “sơ kết” kỉ niệm năm sinh thứ 85. Trà Vigia: 2 bài thơ, 2 bài điểm sách và loạt bài “nổi trôi”.
Cả hai đáng được như thế. Xã hội Cham hiện đại, thầy Tỷ và Trà là hai khuôn mặt sáng giá, mỗi người mỗi vẻ, có ảnh hưởng đến cộng đồng. Và, khi họ đã kết toán sổ đời [Trà: mất; thầy Tỷ: hưu toàn phần], thì nhà phê bình làm cuộc “ngoảnh lại” là cần thiết. Continue reading