Category Archives: Trần Quốc Toàn
Trần Quốc Toàn: Kinh Đêm/ Ký tự/ Trăng
Kinh Đêm
Ngoài đêm, mưa đã bắt đầu đâm rễ
Lòng phố đen
Chảy theo dòng thao thức
Tôi đã khấn ba lần trước đoá hoa cúc,
để hết cơn sốt… Continue reading
Trần Quốc Toàn: Từ Cái Cây Linh Hồn/ Giấc Mơ Giao Mùa/ Chăn Gối
Từ Cái Cây Linh Hồn
sự có mặt
của tình thương
như tôi đã thấy
trong cơn mưa chiều
đôi chim sẻ trú dưới tán lá đu đủ
tán lá là sự chở che
cơn mưa là quy luật của cuộc đời. Continue reading
Trần Quốc Toàn: Hư linh/ Đôi cánh sáng tạo/ Cuộc lữ
Hư linh
trên bàn một quả ổi
hai ly rượu trống
chiếc lồng treo trên tường ố
bầu trời cuối tháng thẫm đen.
đêm đó có âm vang tiếng sóng
mùi nhựa thuốc lá cuộn
tiếng cười nói ngả lưng vào ghế
một con chim trong lồng hót. Continue reading
Trần Quốc Toàn: Những chiếc lá từ bi/ Những con mối ăn đêm
Những chiếc lá từ bi
Trong tâm hồn của con
Nở ra những đoá hồng
Từ lời cầu nguyện tâm linh
Con thuyền mây trắng chở trái tim Bồ Tát.
Mẹ suối nguồn nuôi dưỡng vạn vật
Con đi trên hình hài trái đất
Những nỗi buồn, niềm vui, từng giây phút sống trong hiện tại. Continue reading
Trần Quốc Toàn: Phiêu Linh/ Khả thể (2)
Phiêu Linh
ta nhớ một trưa ngồi quán vắng
lá khô rơi như mưa móc núi hoang
có chàng tu sĩ sắp đi xa
có khói thuốc mắc buồn lên nóc ngói
những con nhện độc ẩm trên tán lá
phố với phường chết từ thủa chiêm bao
xương với sương trắng giấc ngủ trăng rằm Continue reading
Trần Quốc Toàn: Quê mình là đâu
1.
tiếng ai vang trong đêm
như củ lan, con sùng đất.
dậy âm binh.
2.
mắt ai đang ngó
những cuộc hành hình của tiếng mèo hoang
trên từng con phố
thẫm một màu buồn loang ướt
trên khuôn mặt bị lột bỏ. Continue reading
Trần Quốc Toàn: Gửi một người đang hát trong vùng biển im lặng
(thời gian và sự giao cảm vô cùng tận…)
thời gian rời khỏi mái phên lá ngày xưa chị ngồi ngó mây chiều
giọt lệ nơi sống mắt nay đã xanh dòng nước cuốn bao nhiêu nỗi cơ cực ra đại dương
sự lên ngôi của đôi cá âm dương
trong cuốn sách của cát và sóng
giọt máu của những người tu hành
rơi xuống trang kinh ngày thứ bảy
chạm vào cái nhìn tỉnh ngủ của loài chim bói cá… Continue reading
Trần Quốc Toàn: A-lại-da Thức/ Điếu Ca Cho Người Sống
Điếu Ca Cho Người Sống
Hoàng hôn đổ tiếng ve xuống từng vũng lá
Anh đi miệt mài từ đồi cỏ lau đến đồi cỏ ma
Soi mặt vào chiếc gương bóng tối
Khi sương rừng còn loang bóng trăng non.
Nơi những đứa trẻ mở mắt nhìn thế giới.
Bị dẫn đi trong tiếng hát của loài văn trùn
Hoá thành con hát đám ma lịch sử. Continue reading
Trần Quốc Toàn: những linh hồn m ú a …
sẽ không chết đâu. râu trắng trong rừng đậu
chim bay đầy cây lá, chim bay đầy giấc mơ, chim bay đầy núi đầy rừng
và nhớ em…chim gáy buồn góc chợ cửa biển, một ngày nước lạnh.
tôi cách li với những giọng người từ xa xăm Continue reading