Kai Hoàng: Thơ 06

KÝ ỰC VỌNG TUYỆT

Nơi nào đó
Ký ức chợt còn
Những hạt mầm yêu mùa nở muộn
Báo hiệu một quá khứ đầy giấc mơ hoang

Em bước cạn qua lối thầm thì
Nghe phố hát một bài ca nguyên thủy
Tháng năm rệu rạo
Đóa chênh vênh trắng ngợp sau đằng đẵng ngày dài rượt đuổi cuộc yêu Continue reading

Kai Hoàng: Thơ 05

KHÔNG CÒN MƯA

trượt qua đồi tháng năm
một khúc ca bẻ đôi thành hai nửa
quá khứ xúng xính dậy thì
đi nhặt nửa khúc ca câm

anh trở mình giữa bầu trời nhật thực
đau đáu tìm về hộ niệm cơn mưa
những ngày sa mạc cháy nhớ
cơn khát em khô khốc những luống yêu mới đâm chồi
khánh kiệt cả một chiếc môi ẩn dụ Continue reading

Đỗ Tấn Thảo: Thơ

GIỌT SƯƠNG TRONG TÔI NGẬM THU KHUYA NGÁT

Tôi an nhiên trong tàng cây gió sớm
Nắng rải vàng em có biết cô đơn?
Ngàn năm trước tôi đã từng qua đó
Với bụi bờ cát mịn lẫn cỏ tranh
Ngàn năm nữa mùa xuân nào giá lạnh
Khe suối trong veo róc rách đầu gành Continue reading

Kai Hoàng: Thơ 04

DI CẢO THÁNG CHẠP
em lội qua những đầm lầy ngôn ngữ
khoác lên từng con chữ bộ đồng phục đen
trong bóng tối niềm hân hoan run lẩy bẩy

mùa đông đánh tráo linh hồn của một chiếc lá còn sót lại cuối mùa
hơi thở em cũng mang hình elip
bài thơ góp nhặt từ tư duy phúng dụ Continue reading

Kai Hoàng: Thơ 02

HOÀI VỌNG

Từ lâu anh chỉ tin vào những giấc mơ ẩn dụ
như mùa đông yêu những que diêm
lấp lánh trong những đêm buồn như cổ tích
tiếng cười cũng kẹt giữa đám đông

ở một nơi anh chùn chân trước những ngõ cụt
ký ức xôn xao
cơn đau dè dặt
nhặt nhạnh từng mảnh vỡ ghép thành gương mặt em Continue reading

Kai Hoàng: Thơ 01

RƠI RA TỪ ĐÊM

trên bức tường ý nghĩ
những tính toan nhập nhằng mới cũ
lướt nhanh một âm mưu chợt cạn trên não bộ thời gian
nhặt cơn mộng du đi tìm Nữ thần mặt trời
trong những buổi đêm đang gõ từng canh bạc số phận Continue reading