Xa xỉ mùa thu hay tình yêu đã chết
Dẫu biết em ân sủng suốt bốn mùa
Hoa chỉ nở dưới trời không ảo mộng
Ma-nơ-canh hê hả góp lụi tàn
Nào đâu thấy cuối chân trồi ngồng cải
Vàng tháng năm khuây nỗi nhớ khôn nguôi
Nơi bến vắng bờ sông thầm trôi mãi
Mái dầm khua ân ái dịu lênh đênh Continue reading
Category Archives: Tác giả
Đỗ Tấn Thảo: GÁC CHUÔNG
khaly chàm: khái niệm đêm #4
con chữ nằm ngửa mặt
nhìn xuyên thấu cuống họng quả chuông
lơ lửng kinh cầu siêu độ
linh hồn những ngọn núi dòng sông bị mất tích
về khóc vì nỗi cô đơn và lạnh Continue reading
Jaya Bahasa: THÁNG RAMƯWAN CỦA NGƯỜI CHĂM BÀ NI Ở NINH THUẬN
[Tấn phong chức sắc]
Từ ngày 16-18 tháng 6 cộng đồng người Chăm Bà Ni ở tỉnh Ninh Thuận bước vào mùa Ramưwan tháng chay tịnh. Những nghi lễ quan trọng mà các tín đồ Chăm Bà Ni đều tiến hành là đi tảo mộ, dâng cơm cho tổ tiên, nghi lễ tẩy thể và nghi lễ chay tịnh diễn ra tại các thánh đường Hồi giáo (Sang Mâgik).
Nghi lễ tảo mộ Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: ƯỚC NGUYỆN AN LÀNH
Em thắp đèn chiều
Lồng đưa xanh vào đêm
Mượt mềm trên thảm cỏ
Những chiếc lá xác xơ ngày
Xào xạc gió
Chờ em Continue reading
khaly chàm: nhận thức trong sự tưởng tượng
mặt trời động kinh ngáp hơi thở lửa
đồng bóng đỏ mặt diễn tuồng
kịch bản bi hài dài hơi thiên niên kỷ
bất chợt vực thẳm đã được khép lại
biển cuồng nộ cũng phải lặng im
con người bắt đầu bàn tán về số phận Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: TÔI VÀ EM
Tôi và em
Một mảnh trăng không phai
Lăng lắc sáng mùa tuổi thơ dủ dẻ
Nở ban chiều thơm tận những đêm thôn
Rồi lắt lay heo hút ở triền đồn
Ngày bụi đỏ, đêm chây ỳ… muổi, đĩa
Trăng lẻ loi em lấp lóa vời xa
Hay ký ức đêm trăng sà xuống thấp
Sáng gò đồi bờ bải gọi hân hoan
Và em không tàn
Trăng vẫn sáng bên thềm bằng lăng rụng
Tím lãng du rượu mỏng rã mềm môi Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: CHÙM HAI KU
1
Ngày tan lừng lững
Rêu phong cỏ dại
Leo tầng tháp nâu
2
Cầu vồng im mơ
Bắc qua Bàn Thạch
Đôi bờ ngóng trông Continue reading
khaly chàm: biến thức của tư tưởng
mùa màng có thể tĩnh lặng
không ngừng hủy hoại trong cơn mê của đất
tiếng nấc của loài chim từ vòm cây rụng xuống
khởi sinh thứ ánh sáng khàn đục
tan nhanh vào ảo tưởng
nên đời sống luôn hóa điên rồ Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: VƯỜN TÌNH
Tôi đã đến sa mạc đầy nắng gió
Những ngón tay xua đuổi ngại ngùng
Bằng cơn khát và bóng hình dự cảm
Hốc nước trong soi đáy đợi cực hình Continue reading