Lễ hội Katê là một trong những công lễ lớn và quan trọng của người Chăm ở tỉnh Ninh Thuận và Bình Thuận. Lễ hội Katê được tổ chức hằng năm vào đầu tháng 7 theo lịch của người Chăm (khoảng cuối tháng 9 và đầu tháng 10 Dương lịch) có sự tham gia đông đảo của dân làng tham gia hành lễ. Tính chất đặc biệt của lễ hội Katê là sự xuất hiện của tộc người Raglai cùng với người Chăm thực hành cúng lễ và trình diễn nghệ thuật. Lễ hội Katê diễn ra ở trên đền tháp, ở làng và các gia đình. Nhằm mục đích tưởng niệm các vị nam thần, anh hùng của dân tộc được thần linh hoá và tổ tiên. Đồng thời, đây là dịp thắt chặt thêm tình cảm anh em Chăm và Raglai ngày càng gắn kết sâu đậm để cho mối quan hệ Chăm và Raglai mãi mãi trường tồn cùng với lễ hội Katê truyền thống.
Thành ngữ của người Chăm có câu nói: “Chăm sa-ai Raglai adei”. Nghĩa là người Chăm là người chị cả còn người Raglai con gái út trong gia đình. Theo quy định của luật tục, người con gái út trong gia đình có quyền thừa kế tài sản của cha mẹ để lại và thực hiện nghĩa vụ chăm sóc và thờ phượng cha mẹ khi về già. Cho nên, từ xa xưa người Raglai được giao vai trò đảm trách việc bảo quản y trang của vua chúa và các đồ cúng lễ trên đền tháp để thờ phượng ông bà, tổ tiên và thần linh. Continue reading
Category Archives: Tác giả
Đỗ Tấn Thảo: LẰNG NHẰNG
Lằng nhằng, cụm mây rúm ró
Không chực mưa không nương gió bay đi
Nhai khô mẫu tin báo giật gân nhảm nhí sậm sờ cầm hơi Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: TÔI VÀ ANH
Anh vẽ lên bức tường con đường dài vô tận
Hàng khoai xiêm rực rỡ trong nắng gió
Liếp thuốc lá mướt mềm trên vuông đất
Hoa nhãn thơm trắng mặt người tàn tạ
Lá cây bàng rơi rụng chuyến tàu đi Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: CÂY CẦU MAN DẠI
Nhành hoa sim trang nhã lưng đồi
Ngát chiều trống vào lời ru chờ đợi
Tím bìa rừng tím cả gió bay
Thiên nhiên ơi xin nắm khẽ đôi tay
Tôi say đắm cây cầu man dại Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: GỞI TƠ VƯƠNG
Tạm biệt nhé ban mai đi vội vã
Thơm mọng căng hương đôi má em nồng
Đôi bím tóc mượt mà bờ vai xõa
Chưa rối tung hối hả muộn phiền
Gió hôn nhẹ đôi chân ngày vừa dẫm
Hân hoan reo lá hát khẽ ven đường Continue reading
khaly chàm: đời thơm máu lệ lâu rồi
thơ cuồng đẫm rượu bao năm
hồn điên thao thức ôm mầm trăng say
động tình liếm những ngón tay
nuốt vài ngụm đắng trổ gai rú cười
mắt nhìn trắng dã con ngươi
thằng tôi xác sống kiếp người vô ngôn
từng chiều ngậm lửa hoàng hôn
trá hình thinh lặng biết tồn sinh tôi Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: SÓNG TRÙNG KHƠI
Tôi kết những bè trầm
Cho bộ lạc còn sống sót nay mai
Nải chuối xanh đơn độc trên cành
Rau muống biển lăn khô vẫn tím
Cớ chi ngồi vọc cát với mênh mông Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: NGÃ THIÊN THU
Tôi đã nghe quá nhiều lời từ biệt
Đau, đỏ máu rơi trên cây khế sau cùng
Không làm dáng không phải nơi diễn mốt
Lời trối trăn thân xác bỏ đi rồi
Trong giá lạnh, mồ hôi và nước mắt
Khúc bi ai năm tháng và trôi Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: VÀ CÓ NGÀY
Có ngày tan dãy núi bồng mây
Lượn nhấp nhô tiếp nối liền kề
Nhịp lên xuống điệp trùng thẳm
Xanh qua khe nai ngơ ngác dây leo Continue reading
khaly chàm: viết cho tháng bảy
giọng âm chữ phản kháng tia chớp hảo vọng
mùi người vất vưởng nhầy nhụa lý tưởng
căm hờn di căn môi cười bật máu
thuộc tính trần truồng trên đỉnh mỏ ác
đái tháo tư tưởng tôi khai nồng lịch sử
từng người khụy xuống vụn vỡ bóng hình
những giọt máu lăn vòng trên vỏ bọc thời gian
vết thương đất linh cảm ánh nhìn khát vọng ra đi Continue reading