cùng bóng ma mặc áo khói nối gót lê bước
ngữ âm mùa đông bò trên lưỡi theo quán tính chúc phúc
có thể mùi bùn đất đầu đường xó chợ chui vào cơn mơ trú ẩn
sẽ trương nở trong tử cung bóng tối lời sáng thế cổ điển
em ký họa câu thánh kinh nhiệt hạch phản ứng lại cú pháp rơi nhanh
chuông giáo đường thời khắc rụng trắng mắt hồn điên tôi thao thức
môi gió lạnh ngàn năm hôn thập giá hao gầy tiếng thở Continue reading
Category Archives: Tác giả
Đỗ Tấn Thảo: CHÙM HAIKU
1 1
Nôn nao
Bên bóng hoa anh đào
Mùa xuân lao xao
2
Lục bình lơ thơ
Đêm xuân khe khẻ
Dòng sông lặng lờ Continue reading
Trần Quốc Toàn: Những giọt đắng
Làn hương kí ức
Trắng
Nhìn mặt trăng những linh hồn chưa ngủ
Bắt treo cổ chòm sao Sư Tử đang ngự
Ngoe ngẩy
Cỏ mọc rễ trong bình thủy tinh.
Trên tường tờ lịch cũ
Chưa xé.
Vén màng bí mật
Căn nhà của những con lừa biết hát Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: THƠ
TÌNH YÊU CỦA EM ĐÂU
Nải chuối chín cây của em đâu
Màu nắng sém
Màu ướt mưa
Màu con đường nhặt thưa
Mỗi sớm mai rộn ràng về xuôi rong ruổi
Bầu mắm cái của em đâu
Nức thơm bữa lạnh mùa đông gạo mới
Thơm sọc cá cơm lấp lánh
Thơm ầu ơ rao đổi mít đầu nguồn Continue reading
khaly chàm: tháng tư hiện trong đồng tử
tưởng như tiếng đập cánh từ trực giác
thời khắc liên kết cùng vòng đêm mang mùa xuân ra đi
những ngón tay đang cắn nát dự cảm màu nhiệt đới mưu toan xám lạnh
tôi trong gương nghiến răng như loài thú hoang
phà ra hằng số nốt lặng đen hiện thể sự giam cầm ý thức Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: 2 bài thơ
LÁ ƠI
Hắn nhẹ nhàng gác mái dầm
Săm se chiếc thuyền thúng đã củ
Bờ cát trắng ngày cuối đông
Ngày bão đêm giông con cá con mực ru hời
Bữa tươm tất chút nắng trời dong về phố thị
Cơn nắng hanh hao trên đường quê hương hờn tủi Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: Hai bài thơ
BUỔI SÁNG TRÔI
Cha nắm tay con gái lên mười
Bước vào quán cà phê
Buổi sáng chúa nhật đẹp trời
Cô bé có đôi mắt tròn xoe diễm tuyệt
Nhìn ngạc nhiên quán đang rỗi cơ mà Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: CON NGƯỜI VÀ THẾ GIỚI 3/4 LÀ NƯỚC
Xin đừng ảo tưởng người ơi
Cái tên không thể vá đời được đâu
Qúa nhiều hơi thở cơ cầu
Xin đừng hình nộm, đầu lâu lạc loài
Ngắm xem nhân thế mà soi
Chiếc áo đâu phải là nòi thầy tu (*) Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: CỎ HÁT
Đêm không gian tĩnh lặng
Văng vẳng xa tiếng cồng
Ru ta thời xa vắng
Ngân nga như suối hát
Thời gạn đục khơi trong Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: THƠ
SẮC MÀU CỦA GIÓ VÀ ĐÊM
Bạn hỏi gió! mùa thu về lên mắt
Con nai tơ lạc bước dạo trên đồi
Bữa son rỗi ai đó ngồi đếm tuổi
Cay đắng, hoan lạc nào quên lãng êm trôi
Cây lay động nghiêng từng mùa bối rối
Níu ngày hoang gốc cổ thụ xù xì Continue reading