những cái đầu mãi nghĩ về sự trung thành
nhát búa ân huệ luôn kết thúc bằng tiếng vang khô khốc
sau đó là những con mắt mở trừng nhìn sửng giấc mơ
màu máu trên vải phất phơ lửng lơ trên đầu
người nông dân đứng giữa ruộng đồng ngửa cổ chờ cảm giác lạnh
từ lưỡi hái tan vào da thịt Continue reading
Category Archives: Tác giả
Đỗ Tấn Thảo: 2 bài thơ mới
ĐÓN XUÂN
Gió biển chiều cuối năm thông thốc
Lật từng cơn sóng bạc
Mang về từ đại dương lênh đênh
Làn nước còn se lạnh
Ngập ngừng khỏa chân mùa đông trầm tích
Rặng san hô uốn lượn muôn trùng Continue reading
Trần Quốc Toàn: 2 bài thơ
LINH GIÁC TRẮNG
Con bống ngậm sạn chìm trong sa mạc nước
Trăng tru ma mò o khóc suối
Tôi ngồi trên nóc nhà nhìn đàn gió thổi hoang
Cây chùm ruột chua trái đùm đề
Quần áo nhem nhuốc
Con bò ho trong bóng tối
Bờ lau trắng trên dòng sông trời Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: NHỮNG LỜI; NHỮNG PHẬN NGƯỜI
NHỮNG LỜI
Bữa tiệc tinh ròng cá tươi mùa biển động
Những con ốc nhỏ của đêm
Chếnh choáng lặng men say bờ hồ
Gợn sóng xăm trong lòng thành phố Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: 2 bài thơ
TRÊN DÒNG CHẢY THIÊN THU
Câu chuyện kể vì sao hoa màu đỏ
Vì tình yêu rỉ máu thắm nên hồng
Và hôm nao ai đó tựa dòng sông
Nghe ghềnh thác ầm ào trôi xa mãi
Mỗi ban mai nụ chồi thầm rực cháy
Hay bọt tan trên dòng chảy thiên thu Continue reading
Trần Quốc Toàn: HỖN ĐỘN
khi những ngón chân còn trẻ
chúng. những con bọ cánh hoa nâu đậu trên mùa bí ngô
mùa những linh hồn trẻ trung già yếu bệnh tật rủ nhau về ngồi trên thềm hè
trong thớ gỗ khắc họa tên một con họa mi
trái khổ qua trỗ chín
một người vừa tìm đến cái chết và
đã trả lời được những câu hỏi lúc sống
về thế giới bên kia
bóng đèn dầu soi sáng đủ Continue reading
Trần Quốc Toàn: KỊCH ÂM
ngồi uống những cốc nước buồn chảy ra từ gốc cây
những con chim ngủ mê và gió thổi
trong đêm trăng sáng, khói thuốc làm mờ sự hiện khởi của quá khứ hoang ảo
mỗi ngày trôi qua
đại tạng thế giới hiện dòng dòng mây trắng và hàng ngàn ngôi sao nhỏ, lớn
mỗi giấc ngủ mệt nhoài
mắt khép bình yên trong tán cây bạch lạp
chỉ có chiếc lá ma nằm chờ những giọt mưa sớm. Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: Thơ
À EM
Anh hơi thở viện dưỡng lão
Ngày ghế đá hàng cây dài sân rêu trơn trượt
Tiếng mõ cầm canh đêm hôm khuya khoắt
U u trùng phùng mộ gió đất mẹ ta thôi
Em tô cháo thơm
Mùi lá tía tô tỏa dọc dài hành lang bệnh viện
Tiếng bước chân, những đôi mắt nhìn xích lại gần nhau hơn
Tia nắng ngày đông le lói căn phòng Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: 2 bài thơ
1.
NGÃ TƯ
Ngã tư bừa bộn
Vôi vữa xi măng
Và bụi bay mịt mờ
Chỉ có những đồng xu méo mó nằm chờ
Từ những thế kỷ trước đến nay là không bận rộn, sáng rõ
Sáng từng bước leng keng sớm lên nguồn chiều xuôi về biển Continue reading
Trần Quốc Toàn: 2 bài thơ
Ở bên kia của cõi hoang đường…
ngọn núi trước ánh trăng và những con bướm đêm bay qua giấc mơ của dòng sông
tôi bị nhấn chìm vào trong thế giới của lãng quên
cô gái từ kiếp hồ ly mọc trên thân thể ngôi mộ cỏ cương thi
hai cánh tay cột chặt vào giọt máu sau cơn mưa rươi
đêm thức trắng lắp con chữ vào vết thương hiện khởi…
bên trong tôi những ngón tay quỷ bóp nhói ngực
đủ để nến cháy trong màn khuya lách tách
âm thanh cuộn xoáy
cây bời lời Continue reading