Trần Quốc Toàn: Khả Thể

Ngày sẽ lạnh dần
Bóng mây trôi qua khỏi núi
Nốt nhạc giọt sương
Năm ngón tay gầy ruỗng.

Một người ngủ vùi mười năm trong ác mộng
Bỗng một đêm ngồi dậy bên ánh đèn
Con chuột chạy dưới gầm bếp
Ánh trăng soi trên nóc nhà
Một bông hoa nở lúc mờ sáng
Kim đồng hồ báo thức
Chiếc áo choàng khoác lên mùa đông. Continue reading

Đỗ Tấn Thảo: VẦNG TRĂNG ĐẪM KHUYẾT/ VỀ ĐÂU NGƯỜI HỠI

VẦNG TRĂNG ĐẪM KHUYẾT
(Tặng quí vị tri kỷ đã đồng hành, đồng cảm, động viên…)

Khát khao rơi giữa lặng thinh
Thần kinh chạm với vô hình hoan ca
Bóng người thập thững sân ga
Trông vời những chuyến tàu qua lạnh lùng
Mân mê nhan sắc phù dung
Đắm say mộng huyễn xoáy vùng nước sâu
Hoa đăng lơ lửng chân cầu
Ai đang thả bỗng dãi dầu sớm trưa Continue reading

Đỗ Tấn Thảo: TẶNG NGÀY LỄ TÌNH YÊU/ THÀNH PHỐ HOA SƯA

Hôm qua đi nhậu
Cá diếc chấm mù tạt
Sặc mũi hay hắc xì hơi chi đó
Chợt nhớ
Đôi trai gái ôm nhau trên cầu tình yêu
Họ đã khóc
Có lẽ là yêu nhau

Sáng nay trên đường đi làm
Sớm mờ sương
Thấy bông hồng nhung nằm rơi bên vệ đường
Có lẽ người chở hoa đi bán đã vô tình
Chứ ai nỡ vất đi đóa hồng xinh đẹp Continue reading

Đỗ Tấn Thảo: GÓC PHỐ RÊU/ CÂY DUỐI

GÓC PHỐ RÊU

Ngày đã hết em có còn ở lại
Với nhành xuân hò hẹn vút trời cao
Cây mai khẽ hát trong vườn mặc niệm
Chim sơn ca luyến tiếc giải cung sầu

Ngày sẽ đến mùa xuân nào ai thấy
Có linh hồn ân ái sắc hương
Tiếng sấm động dập dềnh biển lớn
Ngày đưa dâu da diết những nẻo đường Continue reading

khaly chàm: lũ âm thanh đang trì hoãn

những cái đầu mãi nghĩ về sự trung thành
nhát búa ân huệ luôn kết thúc bằng tiếng vang khô khốc
sau đó là những con mắt mở trừng nhìn sửng giấc mơ
màu máu trên vải phất phơ lửng lơ trên đầu
người nông dân đứng giữa ruộng đồng ngửa cổ chờ cảm giác lạnh
từ lưỡi hái tan vào da thịt Continue reading