chướng ngày xoáy chạm đáy ly
xòe tay trống hoác sá gì rượu chua
môi khô ám ngọn gió lùa
hồn thơ mọc nhánh treo bùa tình yêu Continue reading
Category Archives: Tác giả
khaly chàm: hẳn nhiên ánh sáng mù mờ
xoắn xít dị bản giữa háng
lồi mô nguyên sơ tà thuyết rờ rẫm
đoan chinh mùi hương phẩm hạnh ứa máu
bầy trứng nở ra màu hoàng hôn Continue reading
Jaya Bahasa: ĐỀN THỜ PO INÂ NÂGAR SAU TRÙNG TU
Trong một lần đi tham dự lễ hội Katê ở đền Po Inâ Nâgar thôn Hữu Đức, xã Phước Hữu, huyện Ninh Phước, tỉnh Ninh Thuận, tôi có chứng kiến bà Pajau lên đồng và phán rằng rồi mai đây ngôi đền sẽ được xây dựng lại mới hơn và to đẹp hơn. Vài năm sau, ca sĩ Chế Linh xúc tiến vận động xây dựng ngôi đền cùng với bản thiết kế hoành tráng. Cứ ngỡ lời tinh tri đó sớm trở thành hiện thực. Nhưng, dự án của Chế Linh bị thất bại tại chính quê hương đã nuôi dưỡng ông khôn lớn và cho ông chất giọng làm say mê lòng người. Thế là, tập đoàn kinh tế Tôn Hoa Sen nhảy vào Ninh Thuận mở rộng thị trường kinh doanh đã mạnh tay mở hầu bao tặng cho UBND tỉnh 5 tỷ đồng để trùng tu di tích đền thờ Po Inâ Nâgar. Đến đây, tôi mới tin chắc lời tiên tri đã linh ứng. Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: TẾT VÀ NHỮNG TÀU LÁ CHUỐI
Truyện ngắn
Nhà tôi gần nhà nó, gần đến nỗi con rắn mối da láng lậy trườn quá rào gợn tiếng lướt tiêu sơ, tiếng mối mọt gặm nhấm còn nghe rệu rạc hao gầy, tiếng con thạch sùng tặc lưỡi đêm khuya còn nghe dư vang nỗi niềm hối tiếc, tiếc cho những năm tháng hoang vu đời người, tiếc cho tháng ngày qua mau
Tôi nhẹ nhàng mở cửa đón một ít gió trời và ngắm nhìn hoa mơ một chút nhụy
Tôi nói, mấy tàu lá chuối sau hè mấy bữa rày đưa qua đưa lại, liếc qua liếc lại như cặp mắt ướt đa tình, thi thoảng nhỏ chậm rãi từng giọt nước còn sót lại của mùa đông như tiển đưa một trĩu nặng hay tự nhiên trôi ẩm mốc
Nó nói, mi lại lẩn thẩn nữa rồi, không lo làm ăn, ” nhàn cư vi bất thiện”,nhìn tàu lá chuổi rồi nói huyên thuyên, mà tàu lá chuối sao lại là cặp mắt ướt đa tình!. Tôi cười, đúng vậy người lẩn thẩn thường hay suy tư, ưu tư hay tư duy theo cái kiểu gì đấy! có lần tôi nghe Descanter thốt lên ” tôi tư duy tức là tôi hiện hữu”. Chẳng phải trong khoảng thời gian nhàn rỗi nào đó! người ta hay ngồi cắt đi những móng tay thưa, tỉa tót lại bộ râu, xoa nhẹ những nếp nhăn, à mà cũng là một cái nghề đấy nhé, nghề này cũng thịnh cho những người Việt xa xứ, ở Mỹ chẳng hạn, nhưng đó là công việc ngắn hạn, còn LÀM ĐẸP và vô hạn thì sao?. Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: CỨ NGỠ/ NHÀ EM
CỨ NGỠ
Cứ ngỡ cơn mưa trái mùa tháng tư
Mang em về cho đêm đầu hè dịu ngọt
Mang đám mây xốp bồng bềnh vô định
Mang hơi lạnh biển cả mênh mông ngày bạc sóng
Nhẹ hẫng thương đau quấn quít chỗ ta ngồi Continue reading
khaly chàm: là thứ đéo gì mà phải suy nghĩ
buổi sáng có thằng nghệ sĩ nhấp nháy hai con mắt tìm săn ảnh
chửi thề mặt trời nhớp nhúa a dua theo lũ súc sinh
chị em ta rửng mỡ tập tành như thúy kiều nằm ngửa trong công viên
hai chân co đạp vào không khí như thể bơi ngược sóng tiền đường
sự đứng hình nhưng cứ tưởng tượng
picture element tương ứng chảy ra tinh dịch phủ mờ những kỳ vọng Continue reading
Trần Quốc Toàn: TỪ BÔNG HOA ĐÃ LỤI TÀN
Bông hoa nở trên bức tường bị bỏ hoang.
Buổi sáng những con ong bay đến để lấy mật
Buổi trưa cơn gió mang phấn hương để gieo vào không trung
Buổi chiều từng cánh hoa rơi trước khi ánh sáng mặt trời lụi tắt
Buổi tối những giọt sương lạnh ấp lấy bọc non đang tựu thành hạt.
Vượt qua thời khắc giao mùa. Continue reading
khaly chàm: con chữ tôi hạnh phúc
hãy xanh đến tận cùng
như cây sậy tỏa thơm mùi ánh sáng
thật ra cũng chẳng để làm gì
khi những con bò nhắm mắt và miệng nhai lại
cái tính chất bảo toàn trong dạ dày có nhiều ngăn chứa
có thể cỏ khô mơ về một đám mây đen Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: ĐÂU NỤ HÔN ĐẦU/ REO
Xin em đâu nụ hôn đầu
Đôi môi phượng đỏ trùng trùng muốn trao
Cái đêm lửa trại xôn xao
Trái mận mọng trắng ngọt ngào hơi sương
Trăng non thả xuống mảnh vườn
Ôm tà lụa mỏng đẫm hương dậy thì
Chân trời khẽ đọng bờ mi
Con đường hoa tím em đi tan nhòa Continue reading
khaly chàm: tôi & trong từng ý nghĩ
trừu tượng sự hoá trị tư tưởng cố vị
chính trị cao thượng rởm vẻ danh xưng
khốn cùng tương phản huyền thoại kỹ xảo
vũ trụ điên rồ bao che miệng lưỡi điêu ngoa
nghệ thuật chuyền tay cầm giữ những ngọn đèn mù
đá cuội trườn mình ý niệm trưởng thành
bí ẩn hoá kiếp chết cùng mùi hương thi ca
thể hiện yếu tính giữa khe hở tình cảm và khổ đau
ngôn ngữ hoảng sợ trước lời dã thú nô lệ Continue reading