chữ trong trong họng trào ra
nằm úp mặt xuống cỏ
ngửi mùi cầu vồng âm bản
mây bay luân hồi cổ tích
giọt mưa lên men ánh sáng Continue reading
Category Archives: Tác giả
Trần Quốc Toàn: nước non ngàn dặm ra đi
tôi ngồi trong phòng những vị khách không tên
như những ngọn tháp quê tôi muôn đời mất ngủ
như Kôn Giang mùa nước lũ
như đôi bạn chân tình không còn nhớ nhau
tôi viết tên non nước lên trán người tôi yêu
cứ thế lan man hết bờ bến này sang sông suối khác
có khi mê hồn dựa lưng dưới gốc cây da Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: ẨM THỰC MÙA ĐÔNG/ NẮNG
ẨM THỰC MÙA ĐÔNG
Mùa đông qua ngõ kín mưng
Mưa đang từng sợi khu rừng vắng hoe
Cây mit thả giọt tắc kè
Chầm chậm lăn bánh ngựa xe đầm đìa
Thò tay nàng vọc lia thia
Tuổi thơ trôi ngược chạm khuya làm quà Continue reading
khaly chàm: cùng nhá nhem giả tưởng
vòng xoay đêm ngồi với cô hồn
“văn kỳ thanh. bất kiến kỳ hình”
rượu đầy ba chung mừng vui tụng ca hắc ám
liếm sạch ảo tưởng dù đã muộn màng
cứ tự do buồn như chó sủa trăng
tuột bỏ áo quần vô tư nói lời vĩnh biệt Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: SẺ CHIA/ ĐẢO NGỌC
SẺ CHIA
Cánh buồm nâu sẻ chia ngày biển động
Nhẹ nhàng rớt rơi cơn thịnh nộ
Hạt muối và mênh mông
Lọn gió sẻ chia đường chạy ma ra tông
Lâng lâng vuốt ve từng hơi thở
Con ngựa và cánh đồng Continue reading
khaly chàm: một cõi bóng tối trong ba ngàn thế giới
những ngẫu tượng không hề chớp mắt
tất nhiên, những hiện thể ấy chẳng nhìn thấy được gì
sự tái tạo hào quang tỏa sắc màu được lập trình quy chuẩn khi ma trận phát lệnh nhấp nháy
có thể, chúng sinh cúi quỳ mọp người sát đất tâm linh sẽ thoát ra từ khe hở giữa mông
huyền nhiệm nhưng đã chắc gì là có thật Continue reading
Trần Quốc Toàn: NHỮNG ÂM THANH THẾ KỈ/ TIẾNG HÁT RỒNG TIÊN
NHỮNG ÂM THANH THẾ KỈ
Bầu trời giấu ánh sáng trong chiếc rương mây
Những ngón tay dài bám vào lưng thế kỉ
Trong đôi cánh của loài cá chuồn
Tiếng sáo âm dương đậu trên miệng núi
Nơi những con chim tắm lửa để nhộm tóc bình minh. Continue reading
Trần Quốc Toàn: NHÂN THOẠI/ GIẤC MƠ CHIM
NHÂN THOẠI
Tôi là quả trứng hồng hộc
nằm trên cánh đồng lúa chín
trên bờ lưỡng nghi
tôi tìm được giọng hót của tổ tiên
bị quên lãng trong lớp sương mù nhân thoại…
trên đám mây non hồi sinh
bay vào giấc mơ tang trống
chạm trỗ trên da tôi nụ hôn giao chỉ
thân thể tôi một nửa biển một nửa rừng Continue reading
khaly chàm: hôm qua & hôm nay
những bóng ma mang mặt nạ người
chúng nện gót làm đau mặt những con đường phố
miệng ngậm máu đi lững thững vào cùng tận giấc mơ
ngất ngưởng cũng có vẻ đặc trưng
phô diễn trò hề thóa mạ con vật người tế sống cuộc chiến
đang cúi đầu thinh lặng thụ ân cái phần đoạn kết đọa đày Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: VỜI ĐÊM THẲM? TÌNH YÊU CÓ PHẢI
VỜI ĐÊM THẲM
Cánh chuồn ướt ngày mụ mị
Giọt nước không muốn rời xa cuốn lá
Kéo dài khoảnh khắc
Rơi
Vẽ vòng gương mặt em thân thuộc
Cỏ lau cắt cứa bầu trời
Rát buổi chiều
Từng đám mây chầm chậm bay qua
Bàn chân em vừa đến Continue reading