mở trang kinh con chữ nhảy nhót
tĩnh lặng ngả màu đêm mù câm hồn vía an nhiên
em nghịch ngợm bứt lìa ánh sáng chảy ra từ những ngón tay
ném thẳng vào vách thời gian ngân vang lung linh sắc giới
tôi lom khom quỳ mọp cúi đầu sát trên hai bàn tay ngửa
nhưng luôn lo sợ động từ namo thuần khiết sẽ vón cục hỗn loạn trong vọng tưởng Continue reading
Category Archives: Tác giả
Đỗ Tấn Thảo: ƠN EM/ CÓ KHI NÀO
ƠN EM
Ơn em năm tháng về ngày
Hư vô ngây dại em lay cuộc tình
Trên bao tàn úa điêu linh
Biển sâu sông chảy em hình bóng anh
Ơn em hạt nước long lanh
Đó đây còn đọng trên cành đêm qua
Chứa vì tinh tú bao la
Ngân nga lấp lánh là nhà em ơi Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: GỬI ANH EM/ LẬT TRANG MÙA ĐÔNG
GỬI ANH EM
Anh đã biết bao năm dài u ám
Từng bước đi đau nhói chông gai
Không hương thơm mật ngọt giải bày
Vùi thân xác sặc tràn tràn bia rượu Continue reading
khaly chàm: hãy ngủ và mơ
hớp cạn ngày
lưỡi thời gian ứa máu
gió trầm thu lạnh trắng mắt đêm thù
cái bóng rờ rẫm vết thương trên đầu vang tiếng hú
câu chữ thơ què quặt đang được chụp mũ tự thú
nỗi đau luôn ngọt ngào thấm tan vào xương tủy Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: TRƯỜNG CA QUÊ NHÀ (KÌ 2)
V
Hoa xương rồng bờ cát này
Bán sa mạc nóng vương đầy dấu chân
Cần lao những nẻo đường trần
Nhấp nháy những hạt tinh vân nõn nà
Lúc chân trời rộng bao la
Lúc vị chủ lễ hải hà châu thân
Có khi hái mộng thật gần
Có khi khai phóng những vầng bung xa Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: Trường ca Quê Nhà (1)
TRƯỜNG CA QUÊ NHÀ
1
Bí đao là bí đao ơi
Thòng dài chạm đất cả đời bí nâu
Cho bà bỏm bẻm nhai trầu
Dưới giàn lá lợp mái đầu hoa râm
Trái thi tròn lẳng đêm rằm
Vàng ươm rời rã hỏi thăm lưng đồi
Hương thơm thoang thoảng tao nôi
Bay đi bay lại bà ngồi đong đưa Continue reading
khaly chàm: tao luôn mở mắt
không có lối thoát nào khác hơn
uống rượu một mình
nói chuyện với cục đá xanh nhặt được trên đường về
kết quả tìm thấy cảm tưởng
khắc khoải, hoài nghi, chóng mặt, nôn mửa Continue reading
Trần Quốc Toàn: A-lại-da Thức/ Điếu Ca Cho Người Sống
Điếu Ca Cho Người Sống
Hoàng hôn đổ tiếng ve xuống từng vũng lá
Anh đi miệt mài từ đồi cỏ lau đến đồi cỏ ma
Soi mặt vào chiếc gương bóng tối
Khi sương rừng còn loang bóng trăng non.
Nơi những đứa trẻ mở mắt nhìn thế giới.
Bị dẫn đi trong tiếng hát của loài văn trùn
Hoá thành con hát đám ma lịch sử. Continue reading
Trần Quốc Toàn: những linh hồn m ú a …
sẽ không chết đâu. râu trắng trong rừng đậu
chim bay đầy cây lá, chim bay đầy giấc mơ, chim bay đầy núi đầy rừng
và nhớ em…chim gáy buồn góc chợ cửa biển, một ngày nước lạnh.
tôi cách li với những giọng người từ xa xăm Continue reading
khaly chàm: bình yên quá tôi ơi
chợt biết.đó là tiềm thức
phát lệnh cho thói tật hệ thần kinh
chạy xuống hai chân
đùi phải rung lên không lệ thuộc ý thức
khi nhìn thì nó ngưng nghỉ. rồi chạy sang đùi trái
chẳng sao. bình yên quá tôi ơi! Continue reading