(thời gian và sự giao cảm vô cùng tận…)
thời gian rời khỏi mái phên lá ngày xưa chị ngồi ngó mây chiều
giọt lệ nơi sống mắt nay đã xanh dòng nước cuốn bao nhiêu nỗi cơ cực ra đại dương
sự lên ngôi của đôi cá âm dương
trong cuốn sách của cát và sóng
giọt máu của những người tu hành
rơi xuống trang kinh ngày thứ bảy
chạm vào cái nhìn tỉnh ngủ của loài chim bói cá… Continue reading