Cây dương cầm ngân lên
Vào ngày rạo rực mùa giáng sinh
Từ cánh đồng trinh nữ
Em mang theo buổi chiều tắm táp thơm tho
Bay tới sân giáo đường nhộn nhịp Continue reading
Category Archives: Tác giả
khaly chàm: cùng hiện thực ám muội
sắp chữ nằm im trên giấy
làm thế nào để tự nó biến cách và lấp lánh
từ đốm lửa mù nhú ra những ngón tay của bí ẩn bẩn thỉu
khuấy động chập choạng ánh sáng nhễu máu vô ngôn
lũ ma thời cuộc chờn vờn ve vuốt bóng khói lý tưởng Continue reading
Trần Quốc Toàn: Những chiếc lá từ bi/ Những con mối ăn đêm
Những chiếc lá từ bi
Trong tâm hồn của con
Nở ra những đoá hồng
Từ lời cầu nguyện tâm linh
Con thuyền mây trắng chở trái tim Bồ Tát.
Mẹ suối nguồn nuôi dưỡng vạn vật
Con đi trên hình hài trái đất
Những nỗi buồn, niềm vui, từng giây phút sống trong hiện tại. Continue reading
Trần Quốc Toàn: Phiêu Linh/ Khả thể (2)
Phiêu Linh
ta nhớ một trưa ngồi quán vắng
lá khô rơi như mưa móc núi hoang
có chàng tu sĩ sắp đi xa
có khói thuốc mắc buồn lên nóc ngói
những con nhện độc ẩm trên tán lá
phố với phường chết từ thủa chiêm bao
xương với sương trắng giấc ngủ trăng rằm Continue reading
Trần Quốc Toàn: Quê mình là đâu
1.
tiếng ai vang trong đêm
như củ lan, con sùng đất.
dậy âm binh.
2.
mắt ai đang ngó
những cuộc hành hình của tiếng mèo hoang
trên từng con phố
thẫm một màu buồn loang ướt
trên khuôn mặt bị lột bỏ. Continue reading
khaly chàm: với mùa hè cảm nhận như thế
trắc ẩn buồn ngậm hơi nước
chấp chới mắt bão màu tro bụi
cùng điện từ của sấm lẩn khuất trong mây
có thể, một số ít người sẽ nguyện cầu
lời mặc niệm luôn xoa dịu đức tin không màu
tôi không biết nên phải suy nghĩ điều gì lúc này
nhìn mưa, thầm kí âm những nốt đen rụng vỡ nở thành bong bóng nước lững lờ trôi đi Continue reading
Trần Quốc Toàn: Gửi một người đang hát trong vùng biển im lặng
(thời gian và sự giao cảm vô cùng tận…)
thời gian rời khỏi mái phên lá ngày xưa chị ngồi ngó mây chiều
giọt lệ nơi sống mắt nay đã xanh dòng nước cuốn bao nhiêu nỗi cơ cực ra đại dương
sự lên ngôi của đôi cá âm dương
trong cuốn sách của cát và sóng
giọt máu của những người tu hành
rơi xuống trang kinh ngày thứ bảy
chạm vào cái nhìn tỉnh ngủ của loài chim bói cá… Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: HẠT SƯƠNG/ CÁNH THƯ CỦA MƯA/ NIỀM KIÊU HÃNH
HẠT SƯƠNG
Chộ ngõ đã gặp trái ngang
Nụ hôn té giếng phũ phàng mất tăm
Nào hay đâu bữa đêm rằm
” Ông tơ bà nguyệt” trăm năm hẹn hò
Chộ ngõ đã vác âu lo
Rứt tờ giấy trắng ruột vò võ đau
Ấu trĩ, thớ lợ vàng thau
Một mai tỉnh thức nát nhàu bao năm Continue reading
Đỗ Tấn Thảo: SỚM MAI/ GIẬT MÌNH/ SÓNG
SỚM MAI
Sớm mai
Giọt cà phê đen nhỏ tí tách
Trên thành nghẹn hôm qua
Tiếng rơi nhẹ tênh
Hân hoan cùng tia nắng mùa đông lấp ló Continue reading
khaly chàm: cùng với thời gian tồn tại
thời gian khát khao khỏa thân cùng mưa
những cỏ và hoa luân vũ trước lung linh ảo ảnh
cứ nghĩ mặt trời là nụ cười trong ngực đời thơm mùi nắng
đi dưới vòm cây lá xanh thanh âm gió rụng trắng đỉnh đầu Continue reading