rễ thường xuân đào thải bóng tối mùa đông
sắc diệp lục bám nhanh vào ánh mắt chiếc lá
từ sự dịu dàng của vĩnh cửu
loài sâu ngửi được mùi thơm vi nấm lấp lánh ảo tưởng
ngực đất bung tràn tiếng thở đầu ngày Continue reading
rễ thường xuân đào thải bóng tối mùa đông
sắc diệp lục bám nhanh vào ánh mắt chiếc lá
từ sự dịu dàng của vĩnh cửu
loài sâu ngửi được mùi thơm vi nấm lấp lánh ảo tưởng
ngực đất bung tràn tiếng thở đầu ngày Continue reading
dành dụm sự mọc rễ
nỗi căm thù chẳng thể nào thối rữa
từng ngày qua kiêu hãnh để tồn tại
cùng tiếng gào khóc của đồng loại
tắt thở chưa phải là chết theo quá khứ
hãy thản nhiên với trật tự khôi hài Continue reading
không thề xác tín được
nụ hôn luôn bí mật hiện đang phiêu du
nó sẽ dành cho bóng hình ẩn mặt
khi ý thức chẳng hiểu gì về sự phỉnh dụ của giọng nói
cưỡng lại cơn khát thèm chăng Continue reading
biết từ lâu rồi, tóc bạc gần hết cả đầu
bước đi chậm chạp và hơi bị khập khiễng
chẳng tiên liệu được gì khi nhìn thấy ngoại vi
ghé thị trấn sáng nay với ly cà phê đen nóng chỉ là một cái cớ Continue reading
vuốt đờ đẫn mặt hoài nghi
mùi nhân ngãi rách thở phì phò chưa
ái tình rờ rẫm mây mưa
cuồng tim sôi máu cho vừa điên mê Continue reading
Từ Cái Cây Linh Hồn
sự có mặt
của tình thương
như tôi đã thấy
trong cơn mưa chiều
đôi chim sẻ trú dưới tán lá đu đủ
tán lá là sự chở che
cơn mưa là quy luật của cuộc đời. Continue reading