khaly chàm: với đêm mùa hè như thế

nhắm mắt trên chiếc lưỡi của bóng tối

tưởng tượng khi ta chờ được sinh ra

không thể nhầm lẫn nhịp tim cùng hơi thở của người đàn bà nào đó

mặt trời đen luôn phỉnh dụ với sự trườn đi tìm ánh sáng khiến tứ chi ngứa ngáy

sờ nắn khuôn mặt bây giờ chẳng dám trổ màu can đảm Continue reading

Trần Quốc Toàn: những cơn mất ngủ xuyên đêm 

thoáng qua đường loáng dưới vũng mưa,
ta dắt bóng ta trượt dài,
hồn không khóc lệ không trào và hồ như ảo ảnh,
lá cây rụng đầy trên chiếc bóng,
nhà quê đá dựng vách khuya gió nhoè ô cửa trời,
niềm đau xưa cũ mồ rêu hoang phế trỗi dậy,
gió dông giật mảnh trăng ký ức…

Continue reading