GẶP GỠ
Cỗ máy rã nát
Từng đống ốc vít hoen gỉ
Trò chuyện về vi trùng uốn ván
Cống rãnh nghẹt rác rưởi
Từng đống xác súc vật lềnh bềnh
Buổi trưa nhiệt đới hầm hập trò chuyện mùi xú uế Continue reading
GẶP GỠ
Cỗ máy rã nát
Từng đống ốc vít hoen gỉ
Trò chuyện về vi trùng uốn ván
Cống rãnh nghẹt rác rưởi
Từng đống xác súc vật lềnh bềnh
Buổi trưa nhiệt đới hầm hập trò chuyện mùi xú uế Continue reading
[truyện ngắn]
(Thân tặng em Văn Phú Quốc)
Có lần hắn chở sư cô ( bạn đạo lớn tuổi) bằng xe 2 bánh đi từ thành phố Hội An về tịnh xá Tam Kỳ trên con đường biển mới làm tuyệt đẹp vào buổi tối,
con đường mới làm nên còn vắng vẻ, đi qua những nghĩa địa, từng cơn gió lạnh mùa đông rít lên từng cơn, hắn cỏ vẻ có cảm giác sợ hãi! hắn chợt nhớ
sư cô đang ngồi sau lưng hắn trì niệm và hắn nghĩ rồi viết ” Nếu chúng ta gọi tên đúng lúc một vị giáo chủ mà ta yêu quý thì chúng ta liền thấy sự bình yên
và hiện hữu”, tôi ghé vào: Chũ nghĩa hiện sinh! và đọc: ” Giấc mộng luôn bay phía trước, hãy bắt mộng, sống trong khoảnh khắc hòa hợp với nó, đó chính là phép lạ” A Nai Nin. Continue reading
EM VÀ TÔI
Em cơn bỏng rát ngày hè
Tôi phe phẩy gió bờ tre đầu làng
Em mang cơn khát đi hoang
Tôi hàng cổ thụ đại ngàn im nghe
Em nâng mắt kính tròn xoe
Tôi vạt hoa tím nở khoe bốn mùa Continue reading
TUỔI, CÕI THẦN TIÊN
Này em nhớ tuổi thần tiên
Làm gì có những muộn phiền qua đây
Cánh diều căng gió bay bay
Đôi chân chiền chiện cỏ may lấm quần
Chiều chiều dủ dẻ thơm lừng
Tổ chim chột dột trong rừng ríu ran
Đám dưa mướt mát bên đàng
Đôi chim se sẻ sang hàng bắt sâu Continue reading
KHÚC CA MÙA HÈ
Rền vang biển nắng sóng xanh
Trắng tung ghềnh đá lay cành phi lao
Trong veo cơn khát xôn xao
Mùa hè rơi những vì sao tương phùng
Thần nông từ độ thung dung
Ấp iu cây cỏ ngàn trùng êm êm Continue reading
ẤP Ủ NHỮNG CƠN MƯA
Cánh đồng nứt nẻ chân chim
Rạn khô châu thổ cằn cộc
Nhánh cây bần giòn tan
Cơn gió mùa nhiệt đới vừa kêu răng rắc
Đàn sấu ngơ ngác
Đám mây bạc uể oải buổi chiều muộn
Lướt qua chớp giật
Yêu châu thân mình ấp ủ những cơn mưa Continue reading
CÓ NHỮNG LẦN
Có những lần tôi sang sông
Chiếc thuyền nan và bãi biền đầy nước
Bản nhạc rơi bông cỏ lau trắng muốt
Gió đong đưa bờ hoang vắng nhiệt nồng Continue reading
Truyện ngắn
Nhà tôi gần nhà nó, gần đến nỗi con rắn mối da láng lậy trườn quá rào gợn tiếng lướt tiêu sơ, tiếng mối mọt gặm nhấm còn nghe rệu rạc hao gầy, tiếng con thạch sùng tặc lưỡi đêm khuya còn nghe dư vang nỗi niềm hối tiếc, tiếc cho những năm tháng hoang vu đời người, tiếc cho tháng ngày qua mau
Tôi nhẹ nhàng mở cửa đón một ít gió trời và ngắm nhìn hoa mơ một chút nhụy
Tôi nói, mấy tàu lá chuối sau hè mấy bữa rày đưa qua đưa lại, liếc qua liếc lại như cặp mắt ướt đa tình, thi thoảng nhỏ chậm rãi từng giọt nước còn sót lại của mùa đông như tiển đưa một trĩu nặng hay tự nhiên trôi ẩm mốc
Nó nói, mi lại lẩn thẩn nữa rồi, không lo làm ăn, ” nhàn cư vi bất thiện”,nhìn tàu lá chuổi rồi nói huyên thuyên, mà tàu lá chuối sao lại là cặp mắt ướt đa tình!. Tôi cười, đúng vậy người lẩn thẩn thường hay suy tư, ưu tư hay tư duy theo cái kiểu gì đấy! có lần tôi nghe Descanter thốt lên ” tôi tư duy tức là tôi hiện hữu”. Chẳng phải trong khoảng thời gian nhàn rỗi nào đó! người ta hay ngồi cắt đi những móng tay thưa, tỉa tót lại bộ râu, xoa nhẹ những nếp nhăn, à mà cũng là một cái nghề đấy nhé, nghề này cũng thịnh cho những người Việt xa xứ, ở Mỹ chẳng hạn, nhưng đó là công việc ngắn hạn, còn LÀM ĐẸP và vô hạn thì sao?. Continue reading
CỨ NGỠ
Cứ ngỡ cơn mưa trái mùa tháng tư
Mang em về cho đêm đầu hè dịu ngọt
Mang đám mây xốp bồng bềnh vô định
Mang hơi lạnh biển cả mênh mông ngày bạc sóng
Nhẹ hẫng thương đau quấn quít chỗ ta ngồi Continue reading
Xin em đâu nụ hôn đầu
Đôi môi phượng đỏ trùng trùng muốn trao
Cái đêm lửa trại xôn xao
Trái mận mọng trắng ngọt ngào hơi sương
Trăng non thả xuống mảnh vườn
Ôm tà lụa mỏng đẫm hương dậy thì
Chân trời khẽ đọng bờ mi
Con đường hoa tím em đi tan nhòa Continue reading