Giải trí cuối tuần. ĐỐ VUI CÓ THƯỞNG

Chuyện giáo sư Mai Quốc Liên viết trên báo Văn nghệ, 22-4-2006, rằng:

“Theo một bài báo của một GS Mỹ thì hàng năm mới có một người mua sách này [Hậu hiện đại và Tân hình thức] ở các hiệu sách.”, tôi đã có mục “Đố vui không thưởng: 1 câu 3 lỗi” rồi, nay thêm món khác.

Nhà thơ Anh Chi trên báo Nhân dân Cuối tuần, số 23-2013, phê bình tôi: “cách phê bình của anh dễ khiến người đọc cảm thấy bị coi thường, anh tỏ ra coi thường công chúng mỹ thuật ta!

1 câu sai đến 4 lỗi, 3 lỗi kĩ thuật, 1 còn lại là phản ứng hỏng từ thông tin.

Continue reading

Giải trí Trung cấp. TÔI VỪA NHẬN HUY CHƯƠNG MỚI

Nhân bạn Facebook Nguyễn Đình Thiên Khôi vừa truy tặng tôi huy chương mới “mang nỗi mặc cảm của đồng bào thiểu số”, tút cái này giải trí mình và bạn đọc cuối tuần.

“Tôi không có thời gian để kiêu ngạo”, tôi trả lời phỏng vấn báo An ninh Thủ đô nguyên văn thế, ngày 14-5-2010.

Tôi đạt thành tích này nọ, hoặc thường xuyên lên diễn đàn nọ kia, suy bụng ta ra bụng người – lắm vị nghĩ tôi ưỡn ngực ghê lắm. Có thế đâu. Thành tích dù to cỡ nào, tôi hiu hiu đúng một ngày rồi nghỉ, đi làm công chuyện khác.

Continue reading

Giải trí cao cấp. INRASARA HỤT GIẢI THƯỞNG… NHÀ NƯỚC

Chuyển kể rằng, có nhà văn nọ mỗi mùa Nobel là mỗi ngồi hóng, hóng để rồi vỗ đùi đánh đét:

– Đù… lại hụt rồi!

Giải thưởng Nhà nước, tôi có hơi hơi hong hóng, chứ vỗ đùi kiểu trên, thì không dám. Sao gọi là hơi hơi? Sự thể như thế này… [Lưu ý: Tôi kể thiệt, chớ nghĩ Sara đùa dai].

[1] Hồi nào không nhớ, nhận hồ sơ từ văn phòng Hội Nhà văn, tôi có điền vào chỗ trống, nộp lên, và quên béng đi. Thế mà một sáng nọ, anh bạn văn nhắn tin: Inrasara hụt Giải thưởng Nhà nước rồi, đính kèm bài báo của nhà văn Dạ Ngân:    

Continue reading

Giải trí 28 Tết. KỂ CHUYỆN TÔI… ĐÓNG PHIM

Đời chữ nghĩa chưa tới 20 năm, tôi đã diễn hơn 20 phim, trong lẫn ngoài nước, chính thống và cả phi chính thống, có phim lên tới 50 phút – lạ thế chứ! Nhà văn Minh Ngọc hồi làm MC buổi ra mắt Hàng mã kí ức-2011 kêu:

– Anh Inrasara vô địch rồi còn gì!

Diễn, không có gì rắc rối; trả lời phỏng vấn cũng chả sao, đứng diễn đàn các loài cũng hệt – tôi cuốn hút đáo để. Thế mà, mỗi bận ngồi trước máy làm video là mỗi có chuyện! Không hỏng phần này thì hư món khác, hỏi có chán không?

Continue reading

TUI CŨNG KHỘ CHỚ BỘ

[mùa Katê, kể chuyện tình nghĩa]

Tuần trước, bà chị từ Mỹ về gặp mặt chuyện vãn vui, lúc chia tay, biếu tôi100usd. Tôi nhận, mừng húm! Vội chạy xuống Phan Rang sắm cái nồi điện nhỏ với chục cân gạo lứt cho những buổi sáng sắp tới.

Tôi từng nhận, nhiều nữa là khác, với mục đích gì đó về sự vụ của và cho cộng đồng. Đây là lần đầu tiên tôi được cho không nguyên do.

Kẻ mặt lúc nào cũng đầy tự tin, tràn sức khỏe thể chất lẫn tinh thần; kẻ chưa nửa lần kể khổ than khổ, khổ chung hay khổ riêng; kẻ bị bà con đồn thổi là thân bất hại luôn ở tư thế “cứu nhân độ thế”, vân vân mà đi cho hắn, họa có… điên.

Continue reading

Minh triết Cham-22. LÀM THẾ NÀO THOÁT KHỎI DỊCH… NHẬU?

Vài phát ngôn nổi tiếng…

Phạm Lưu Vũ: Nhậu với Sara là thứ chán nhất đời.

Ông Klơng Man trong Chân dung Cát-2006: Ngày xưa, rượu được xem là thứ nước thánh [‘ia ginrơh’] riêng dành cho Pô Yang, người phàm chỉ hưởng sái [‘Pô dahlau, kloong hadei’: Ngài trước, con sau], nay thì ngược lại.

Ông Than Kôn: Ngày xưa ấy cả palei Chakleng chỉ có 3 sinh linh nát rượu, nay con số lên gấp trăm…

Xuân Diệu: Cứ phong nhã để cho người bớt tục.

Continue reading

Giải trí giữa tuần. NÀNG & BƯỞI

Sau Covid-19, tôi về hẳn Chakleng, sống.

Mấy rày người nhà vắng, thi thoảng tôi đi chợ tìm mua trái cây. Nhà thơ tầm quốc tế mà đi chợ quê thì nổi tiếng khỏi nói. Ví mà có phóng viên BBC ở đây, nẩy nòi một cuộc phỏng vấn gay cấn miễn chê luôn. Hôm nay cúm tan, kể chuyện vui.

Cô nàng từ Cà Mau lặn lội ra chợ quê Chakleng bán trái cây, duyên đáo đế.

– Bưởi bán sao đây em?

Continue reading

Giải trí đầu tuần. LIMUUK CUM KATUUK!

[& Giải Sách Hay 2022 – Viện IRED]

Hôm nay và ngày mai nhiều việc, tôi cần chạy đầu này đầu nọ. Là lần đầu tiên trong đời tôi… bận. Hứng, mới kể chuyện giải trí mình.

Bạn facebook Anh Tuấn Nguyễn còm:

– “Ôi, Sara mà có người ghét? Vô lí”. Tôi trả lời vui, đại ý:

– Nhiều chớ, cả Cham nữa. Sara có được 5% Cham thương là quý rồi.

Nhớ mươi năm trước, một Cham phản hồi trên web tôi: Chàm không ai ưa ông cả đâu, tôi cũng hồi đáp lại sinh linh ấy hệt thế.

Continue reading

Bắc tiến-18. Giải trí cuối tuần. BỠN KỈ LỤC

Bữa nọ, bà xã tôi hối hả chạy lên bậc thang ba tầng báo sắp rinh kỉ lục Việt Nam.

– Trên đang làm hồ sơ, – bà hồ hởi trong tiếng thở hổn hến.

– Họ tính nhiêu? – tôi hỏi.

– Không gì đâu anh, miễn phí tất.

– Có trâu mọc hàm dưới!

Hôm “trên” về Cty, tôi chậm rãi bước xuống cầu thang, ngó mặt thử xem sao. Đang lúi húi với chồng hồ sơ, trên ngẩng lên thấy tôi, la lên:

– Ôi Inrasara, tầm anh dễ đến chục kỉ lục cơ, tiện thể em làm luôn.

Continue reading

Bắc tiến-9. Giải trí mình: HAY LÀ TÔI ĐIÊN?

[chuyện giờ dây thun của Việt Nam, và còn hơn thế…]

Nhân…

Wa Praong Sohaniim hẹn đến nhà bạn thơ đón tôi đi cơm trưa. 10g. Nửa tiếng đồng hồ đi qua, chả thấy bóng em đâu. Điện thoại, không; tôi gọi đi, bận. Tệ thế! Đồ đạc đã đâu vào đấy.

Tôi mới mở lại laptop, úi zdào: 7 cuộc nhỡ. Tôi vội vã chạy xuống, so đọ smartphone cháu với cù bắp tôi, mới hay có trục trặc lớn. Sohaniim phon đi các nơi, được; tôi làm thế cũng được luôn. Giữa chúng tôi thì không. Hai Chàm xa xứ được một phen cười lớn, nên mới có chuyện này…

Continue reading