Giã từ cõi mộng điêu linh
Anh về buôn bán với mình phôi pha.
– Bùi Giáng.
*
Khi Hạnh cho xe dừng lại trước hàng xương rồng nhìn xuống hồ nước sâu, lớn, tôi nói với Hạnh:
– Anh sắp viết cuốn tiểu thuyết vĩ đại về nó Continue reading
Category Archives: Văn xuôi
Văn xuôi 16: Nhà thơ, nỗi hôm nay
Kể từ khi chúng ta là một hội thoại, và có thể nghe ra nhau.
Hoelderlin – Bùi Giáng dịch.
Nhà thơ Việt Nam hôm nay chưa “nghe ra” nhau, sự vụ đó không lạ. Bởi chúng ta chưa sẵn sàng để nghe nhau. Chưa là hội thoại, chưa chịu ngồi lại cho hội thoại Continue reading
Văn xuôi 15: Con sông quê hương
Các con sông quê hương với tôi gắn bó nhau gần như là thứ định mệnh. Từ thuở bé thơ. Không như rừng. Tôi rất ngại rừng, nhất là khi rừng về chiều Continue reading
Văn xuôi 13: Cần Thơ, từ Chùa Việt Đến Chùa Miên
CẦN THƠ: MỞ LÒNG NGƯỜI , MỞ CHÂN TRỜI
Bài 2: Từ Chùa Việt Đến Chùa Miên.
Xế chiều ngày 18 tháng Chín, xe đưa chúng tôi đến chùa Phổ Minh – xã Vị Tân, huyện Vị Thủy Continue reading
Văn xuôi 12: Cần Thơ, từ Chùa Việt Đến Chùa Miên 2
CẦN THƠ – MỞ LÒNG NGƯỜI, MỞ CHÂN TRỜI
Ghi chép
Ngày 17.9.2002, tôi dự định bay ra thủ đô dự thính Hội thảo thơ tại Hà Nội “Những chuyển động trong thơ hôm nay”, luôn tiện “khoe” các bạn thơ tập thơ mới xuất bản: Lễ tẩy trần tháng Tư Continue reading
Văn xuôi 11: Tàn một giấc mơ
Khi anh cất to tiếng gọi cổng thì trời vừa đổ mưa. Lúc đó khoảng ba giờ chiều tháng Mười. Nghe tiếng, cô em họ xa của tôi làm bánh dưới bếp chạy ra. Cửa Continue reading
Văn xuôi 10: Tên anh không có trong danh sách
TÊN ANH KHÔNG CÓ TRONG DANH SÁCH
(trích Những mảnh đời chắp vá)
Không bên lề
không trung tâm
tôi trú trên đường biên Continue reading
Văn xuôi 09: Cha, mẹ & Câu chuyện ma
Website xin ngày cuối để tang mẹ.
Cha, mẹ & Câu chuyện ma
(Trích đoạn NHỮNG MẢNH ĐỜI CHẮP VÁ)
Mẹ và cha – hai dòng sông đau khổ đổ vào bể khổ của cuộc đời. Mẹ, cha cơ khổ mọi bề. Cả từ phía con cái Continue reading
Chuyện chữ2. Cười / klau
Chúng ta chưa biết cười. Đó là điều đáng tiếc.
Trong lúc ông bà Chăm không thiếu truyền thống cười, rất đa dạng Continue reading
Văn xuôi 08: Mùa rẫy cuối cùng
truyện ngắn
Trường chúng tôi nằm cạnh đường số Một. Lễ tổng kết năm học xong, chưa tới mười giờ, anh đã ra đường đón xe vào Sài Gòn, trước ngơ ngác của giáo viên và học sinh Continue reading