[chế biến từ T. Harv Eker, thay “người giàu/ người nghèo” = “người thông minh/ kẻ ngốc”]
1. Người thông minh nói: Tôi tạo ra cuộc đời của chính tôi; kẻ ngốc thì luôn đổ lỗi cho hoàn cảnh làm cho mình khốn đốn.
2. Người thông minh hành động để thành công; còn kẻ ngốc mơ tưởng sự thành công.
3. Người thông minh suy nghĩ lớn; kẻ ngốc suy nghĩ vụn vặt.
4. Người thông minh tập trung vào các cơ hội; kẻ ngốc nhìn đâu cũng thấy trở ngại.
5. Với người thành công: người thông minh ngưỡng mộ; còn kẻ ngốc lại đố kị, bực tức.
6. Người thông minh kết thân với những người có suy nghĩ tích cực và thành công; còn kẻ ngốc giao du với những người thất bại và tiêu cực.
7. Người thông minh sẵn sàng tôn vinh giá trị của mình; còn kẻ ngốc lại ác cảm với người biết quảng bá bản thân.
8. Người thông minh nói: vấn đề chỉ là chuyện nhỏ, và tự tin xử lý nó; kẻ ngốc luôn trầm trọng hóa vấn đề, để chùn bước.
9. Người thông minh muốn đạt cả thành công và hạnh phúc; kẻ ngốc nghĩ rằng chỉ có thể có được một trong hai thứ.
10. Người thông minh không ngừng học hỏi cầu tiến; kẻ ngốc nghĩ họ đã biết tất.