Thơ & thơ Việt. KHỦNG HOẢNG, TỪ RIMBAUD ĐẾN… INRASARA

Ở tút hôm qua, tôi viết: “Tuổi 15, tôi rơi xuống tận cùng của tuyệt vọng, và chạm tới đáy khổ đau”. Sự thể kéo dài suốt 5 năm, tôi mới vượt qua khủng hoảng tinh thần này, và thể hiện qua thơ: “Hờn quê hương-1977”.

Khủng hoảng, 16 tuổi – thi sĩ Pháp Rimbaud làm nên “Con tàu say” (Le Bateau ivre) đẫm chất phản kháng, rồi cho ra thi tập Une Saison en Enfer Một mùa Địa ngục làm nên cuộc cách mạng thi ca thế giới.

Continue reading

H[ậu h]iện đại Việt-19. TỨC SỰ SANH THI-2008

(Tặng ông em [không phải nhà thơ] Quốc Việt)

Chung voi với đức ông

Voi thì ông cưỡi còng thì em mang

Đã mang lấy nghiệp vào thân

Cũng đừng trách lẫn trời gần người xa

Thiện căn ở tại lòng ta

Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài

Lâu nay em cứ tưởng khôn vặt là tài

Tưởng bở

Câu chuyện.

Tuần trước, bạn thơ Lê Hưng Tiến báo gấp vụ tháo băng quý thầy Cham hát để phụng sự cho dự án, mình phải chạy đôn đáo mất ba ngày mới xong. Ngưng tại đó đâu, giờ chót nó kêu cần dịch ra tiếng Việt cho kịp thẩm định. Lại lúi húi với máy vi tính, đến mờ cả mắt. Cứ là giờ chót, tệ thế. Nhỡ vào ngày giờ đó ông anh mi trúng gió thì thế nào?

Continue reading

Trường ca Covid-19 [9] 07 DỤ NGÔN CỦA LOÀI CHAM HRI

Dụ ngôn [1]

QUÊ HƯƠNG

Mươi năm trước, T mời tôi ghé nhà chơi. T, bác sĩ một bệnh viện huyện. Vợ bạn có đôi mắt đen, nụ cười hiền. Thêm hai đứa con gái và một bé trai rất kháu. Họ sống trong căn nhà ngói có sân rộng bên cạnh khu vườn ông bà để lại khá đẹp. Gia đình nhỏ của bạn tôi hạnh phúc trong quê hương thật thanh bình.

Continue reading

Trường ca Covid-19 [5] KINH TẨY TRẦN

Di Ong nưmas Sibac kayong

Nhân danh Shiva thần thánh

ta đứng đây tại mảnh đất Pangdurangga này

ta gọi tên ba mươi bảy vị thánh khắp mười phương thế giới

trái đất này và nhân loại này

tội lỗi ngàn năm vạn năm rủ rê nhau kéo tới

tội lỗi từ tâm đen từ ý tối hiện thể qua lời tiếng tối đen

Continue reading