BÍ KÍP CHUYỂN HÓA NĂNG LƯỢNG TÌNH DỤC THÀNH… THIÊN TÀI

Tình dục là cái đẹp, vừa thiết yếu cho đời sống, vừa thiêng liêng.

Nghiên cứu “khoa học” cho biết, thiên tài thường có thứ năng lượng này cực mạnh. Kẻ được Bà Trời ban dồi dào thứ năng lượng này, là may mắn lớn. Dùng thế nào? Ở tuổi 20, tôi viết chữ TO trước bàn giấy:

CHÚNG TA ĐANG TÀN PHÁ SINH LỰC TINH TÚY NHẤT CỦA CHÚNG TA, HÀNG NGÀY!

Như là cách tự cảnh giác, bởi tôi có hai kinh nghiệm.

[1] Hồi ở Sài Gòn cuối thế kỉ XX, ngồi lai rai đám bạn văn nghệ, một nhà thơ nữ chê bạn tình cũ: “Cái thằng… đéo như gà!”. Cô nàng – hơn tôi 1 tuổi, giọng khơi khơi vậy thôi, để mỗi bận nhớ lại, tôi không khỏi bật cười. “Cái thằng” đó cũng là nhà thơ, tôi đọc ông, và mấy năm sau thơ vẫn cứ xoàng sao ấy. Nghĩa là không thể… thiên tài.

[2] Nhớ ở quê, bạn tôi – vừa có vợ, kể mỗi tối hắn có thể bắn 7 phát. Tôi kêu:

– Bạn là thiên tài đó.

– Thiệt chớ bộ!

– Tôi có nói giả đâu. Bạn là dòng suối mạnh, nếu bạn biết đắp đập ngăn – không phải cho nó vỡ, mà điều hướng chuyển sang tưới vùng khô hạn khác, chắc chắn bạn sẽ biến vùng đất hoang kia thành khu trù mật. Nghĩa là sáng tạo!

Thế nhưng, hãy xem quý ông ta sau 1975 đã làm gì nào? Ăn với sex xả láng. Riêng sex, mỗi 3 thứ: [1] Xài, xài và xài phí, [2] Ông nào không có hay không điều kiện xài thì rượu bia dẫn đến triệt tiêu luôn khả năng tình dục, [3] Sau rốt là sinh linh bị nó ám ảnh thành bệnh hoạn. Chấm hết!

Vậy thì làm sao nói tới việc chuyển hóa năng lượng tình dục thành năng lượng sáng tạo, để mong lớn được?

Ở tiểu thuyết Chân dung Cát-2006, tôi cho nhân vật Than Kôn tuyên:

“Nhà yogi chân truyền chỉ làm tình tháng một đêm, nhưng phải là một đêm tuyệt diệu và linh thánh, nó thăng hoa thân xác ông đưa tâm linh ông tiếp cận với cảnh giới siêu nhiên bất khả tư nghì. Rất trần gian mà không trần tục…”

Tuổi 60, tôi tút bổ sung để răn con cháu: “Đốt năng lượng thừa” [xem P.S.]

Cuối năm 2023, tôi có tút thêm: “Kinh nghiệm tình của tôi”, trich:

[4] Tình dục là một trong những cái đẹp của đời, phỉ báng nó hỏng đã đành, lạm dụng thì không gì tệ hơn. 

Cham nói: ‘Bbang takik liwik bbang wơk’: Ăn ít để còn được ăn dài lâu. Tôi học từ ông bà tuyệt chiêu đó, nên mới dài lâu. Tôi biết vài ông chớm ngũ thập đã hưu non, chỉ bởi ham hố quá độ. Đến nước đó mà còn xài tới món Viagra thì càng tiêu sớm.

Bia rượu, thuốc lá với thức khuya, có ngốc mới đòi được dài lâu. Cũng chả cần cao hổ cốt hay mời đồng chí Minh Mạng đến giúp sức chi cho chật nhà, cứ thể dục, đi bộ, chạy bộ, thêm Yoga mỗi ngày là món thuốc tốt nhất.

P.S.

ĐỐT NĂNG LƯỢNG THỪA

Con người được Bà Trời ban tặng thừa thãi năng lượng, cả đời xài không hết. Thặng dư, con người tìm cách đốt nó: Rượu bia tán gẫu hay chat chit, có; vận động thân thể hoặc hoạt động xã hội, có; lao vào cuộc chơi thâu đêm suốt sáng cũng không chừa. Đủ kiểu, đủ trò.

Chơi, đốt năng lượng đa phần vô tội vạ. Thế nên, nhiều cuộc chơi sớm đứt bóng, nhất là không mang lại ‘phala’ “phúc” cho bản thân hay nhân quần. Trong khi Bà cho mỗi sinh linh đủ: Đầu, mình và tứ chi với trí khôn dẫu cao thấp, nhiều ít khác nhau, nhưng vẫn khá sòng phẳng. Vấn đề là ta xài nó thế nào?

Trong thời đoạn nào đó, tôi luôn phân bổ năng lượng làm ba phần:

[1] Chính: là việc ưu tiên; [2] Phụ: làm thêm, để bổ trợ cho [1]; [3] và Chơi: đốt năng lượng thừa.

Ba ví dụ, thời Trung học và vài năm sau đó:

[1] Học: Chính, không sai, ở đó tôi cần đảm bảo tối đa nhiệm vụ; [2] Ổn, tôi học thêm chữ mẹ đẻ, sưu tầm văn học Cham và đọc bất cứ gì rơi vào tay; [3] Năng lượng còn thừa chán, vậy là tôi đốt nó bằng cách theo mấy anh học võ: Lí thuyết và thực hành, tập yoga và chơi mấy môn thể thao. “Đốt” này vô hình trung trở lại nạp năng lượng để [1] và [2] vận hành ngon hơn nữa.

Giai đoạn làm việc ở Đại học: [1] Việc chính là đạp xe qua Trung tâm biên soạn Từ điển; [2] Kế tiếp, giúp bà xã điều hành Công ty Thổ cẩm; buổi tối, viết bộ Văn học Cham; [3] Cuối cùng là – chơi: Làm thơ, viết văn. Chơi cả lúc đứng bán thổ cẩm.

Rồi, từ năm 1998, khi vào cuộc chữ nghĩa: [1] Viết là việc chính. Viết nhiều thể loại: Nghiên cứu, thơ, văn xuôi, tiểu luận và phê bình; [2] Phụ có ba việc: Chủ biên Tagalau, theo dõi trào lưu văn học trong và ngoài nước. Ở đây, thuyết trình cũng được coi là việc phụ; [3] Còn viết báo, giới thiệu sách hay biên tập sáng tác của các bạn văn… là chơi; ngoài ra tôi còn chơi [qua đốt năng lượng thừa bằng] nhiều thứ khác.

Chơi, tôi vẫn đảm bảo đủ tiền nuôi thân, nuôi nghề; đôi lúc túi còn rủng rỉnh nữa!

Dăm năm qua cũng vậy, việc làm cứ làm; còn facebook là chơi – chơi và vẫn được việc đáo để: Từ mấy trăm tút đã đăng, tôi tập hợp, sửa sang, để làm ra một tác phẩm.

Cũng vui vẻ và ngon lành chớ bộ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *