TIN VUI CHO… TÔI

30 năm qua, chưa bao giờ tôi cháy túi như mấy rày. Hôm nay, ví còn mỗi tờ 500k, xẹp lép.

Tháng trước ứng đỡ cháu gái 5 triệu phúng điếu, đợi không thấy tiền đâu rót về, tôi phải mượn bạn văn Việt trả nợ đáo hạn. Nợ sau đáo hạn tiếp, tôi bán tháo chỉ vàng để trả. Nghe, cả hai hẳn trách, nhưng DANH DỰ thì tôi không cho nó sứt mẻ. Tánh trời cho vậy rồi, chịu.

Lần này cũng hệt, tối qua tôi đã vét đến tờ áp chót, để… biếu. Thôi, không kể khổ nữa. Mới kể bị món quai bị hành, mà một bạn [xin Sara đừng nêu tên] đã biếu ngay 5 triệu cho ngài Sara dưỡng thương và bồi bổ sức khỏe, ví mà kể thêm tiền sẽ vào [túi riêng] nhiều quá e bị “gút” mất!

Chuyện “ác liệt” hồi sáng có hẹn kể cho bà con. Vụ này vài facebook đưa tin hụt trước thiếu sau, còn đây mới là thật.

Covid-19 kì này, làng Mỹ Nghiệp có 2 ca do bệnh nhân vào Sài Gòn tái khám bị dính từ trong ấy ra. Sau đó cả làng yên ắng, được trên chấm vùng XANH, thuộc dạng tiên tiến. Đời sống Chakleng vốn ổn định, thế nên luôn được chọn làm làng điểm. Hợp tác hóa Nông nghiệp 1979, nó là một trong hai làng điểm. Làng nghề Thổ cẩm, bên cạnh Bàu Trúc – Chakleng cũng điểm nốt.

Một làng Cham to cỡ trung bình khá, vậy mà thông tin hỗ trợ kì này chỉ có 8 SINH LINH XIN, đủ thấy dân Chakleng ổn định thế nào rồi. Nay thêm món XANH nữa, ngon hết biết.

Đang ưỡn ngực thì đùng cái, sáng 7-10, nẩy ra 1 ca F0. Lại rơi ngay gia đình em rể, nơi tôi đang tá túc trốn dịch 4 tháng qua.

Chuyện là, nhà tổ chức Katê gia đình. 5 không 3 tại chỗ: gọn nhẹ. 1 bàn ngoài hành lang chỉ có 7 con cháu trong nhà. Thêm bàn nữa trong nhà với 5 ông, tôi ghé bàn này nâng bia chúc Katê rồi chạy qua nhà Út Lành gặp mặt ba anh em.

8 giờ tối quay về, mọi người giải tán còn mỗi bàn ở giữa sân khoảng 5 chị, tôi giơ tay vẫy chào rồi đi thẳng vào phòng. Chính bàn này hôm sau tin báo người nữ nhân viên bệnh viện nhà bên qua chúc Katê bị dính Covid-19.

Tin báo về, cả làng um lên. Dân Chakleng mà! Cháu Đàng Khang kêu tôi “thoát thân”, để cei còn đi đây đi đó lo công việc. Dù chả có chi liên can, phòng tôi lại biệt lập, F7 là cùng – tôi cũng đã nhanh chân dọn đồ qua nhà em gái Những.

Để rồi tạm trú nhà em gái chưa qua 2 tiếng thì được cháu Đàng Xuân Hoà từ Mỹ phon tới:

– Ai lại cho cei đi như thế!

Và tôi “quy hồi”. Vả lại, phòng văn tôi XUNG QUANH ĐẦY SÁCH, không có sách lấy chi mà làm việc! Ừ, thì về…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *