Dẫu thơ tôi không khuây khỏa khổ đau anh
tiếng hát tôi khôn vực dậy khốn khó anh
thì có hề chi
nếu chúng một lần nhóm trong anh hi vọng
(Hành Hương Em, 1999)
Câu chuyện
“Có thể phân nhà thơ hôm nay làm 3 loài:
Người làm vần ở đó loại thơ ưa chuộng là các thể thơ cũ, lục bát đậm đà bản sắc, thơ có vần điệu êm tai, dễ truyền và dễ nhớ;
Nhà thơ tiếp hiện tiếp nhận và thể hiện các thành tựu gần; sáng tác vừa với tầm mong đợi horizon of expectations của đại đa số độc giả đương thời, bằng cách mở rộng và khuếch trương thành tích hôm qua của thế hệ trước đó;
Nhà thơ khai phá luôn trên đường phiêu lưu khai phá, thay đổi và làm mới. Họ sẵn sàng làm mếch lòng độc giả quen thuộc, kiếm tìm bộ phận độc giả mới, khác.
Mỗi loại thơ, mỗi “loài” nhà thơ tồn tại có lí do chính đáng. Tùy thế đứng và ý hướng viết, tất cả họ đều có ích cho cộng đồng, khi hệ mĩ học của cộng đồng đang bị phân hóa tạo nên tình trạng đa nguyên trong thưởng thức và cảm thụ văn học. Khi học biết xử sự công bằng tất cả ba “loài” trên, ta sẽ có cái nhìn khác hẳn về thơ và nhà thơ. Chỉ khi đó, sự phân biệt đối xử mới bị loại bỏ triệt để”
(“Hóa giải và hòa giải ba loại nhà thơ hôm nay”, tạp chí Sông Hương số 6, 2010).