THƠ HẬU HIỆN ĐẠI [được cho là hay] CỦA INRASARA

[2 tam tấu & 1 tứ tấu đọc tại Quảng trường New York Hoa Kỳ, Hội thảo Khoa học Quốc tế ở Đài Loan, đăng tạp chí Nhật Bản, Ấn Độ và thảo luận trên website Tienve -Úc]

TAM TẤU ORCHID ISLAND TAIWAN-2019

[chùm thơ viết trực tiếp bằng tiếng Anh đọc tại diễn đàn, sau đó tự dịch tiếng Việt đăng báo Văn nghệ-2022]

[1] Duy rác hạt nhân là muôn năm

Sông núi biến đổi

triều đại chuyển đổi

quốc gia dời đổi

lòng người bấp bênh thay đổi không lường

duy rác hạt nhân là vĩnh cửu.

[2] Modernization

Và họ hiện đại hóa đời sống chúng tôi

và họ tạo thêm nhiều           nhiều hơn nữa

nhu cầu mới lạ cho ngày thường của chúng tôi

[nhu cầu chúng tôi chưa bao giờ cần]

và họ mang cô gái đẹp nhất của chúng tôi đi mất

và họ chở thứ rác lạ về

cùng với rác lạ

bệnh lạ về

nỗi lo lắng lạ về

và ở lại.

[3] Ở nơi ấy, em đã khóc

Và chúng tôi trôi giạt về hoang đảo xa hơn

và chúng tôi chạy lên dốc núi cao        cao hơn nữa

và tôi thấy tôi một mình giữa phố đường xa lạ

và tôi thấy đời tổ tiên tôi đang góc bảo tàng

và tôi thấy

đời tôi

sắp bảo

tàng.

TAM TẤU TCHERFUNITH-2012

[1] Tchernobyl

Ngôi nhà trống trong thành phố trống

thành phố vừa bị bỏ lại

cái bàn trống trong ngôi nhà trống

tờ giấy và cây bút bỏ quên           trước chiếc ghế trống

kí ức một gia đình            bị đánh mất   chắc thế

cũng có thể là những             câu thơ

bỏ quên

khi thành phố bị bỏ lại

đang trống hoang

ở một góc trái đất            đã rất

già.

[2] Fukushima

Những chiếc ô tô

những ngôi nhà và những biệt thự

một khu cư xá đầy nhóc người &

một thị trấn

trôi

như đồ chơi của bọn trẻ con

trong bàn tay bà mẹ thiên nhiên giận dữ.

[3] Ninhthuan

Số phận một dân tộc

số phận một nền văn minh

số phận một vùng đất

sắp bị lôi vào             cuộc chơi

ngu ngốc.

TỨ TẦU BUỒN

[1] Ở nơi ấy, tự do (2008 – cảm tác từ Miến Điện)

những sinh phận không tự do

                           thiếu tự do

                           mất tự do            những sinh phận

bị cầm tù trong thế giới thung lũng nên không nên

mò mẫm giữa vòng vây của cho phép

                                       của nghe nói của được nhìn

những sinh phận không biết đến tự do

chưa hề nếm, ngửi, sờ mó tự do

lầm lũi, câm lặng, đi lại, thở trong lồng như thể

đang sống

những sinh phận loãng ý thức về tự do

chối từ, chạy trốn, đào ngũ, hết thèm khát

tự do

tự lường gạt đã có khi chưa bao giờ có

tự do

lang thang đầm lầy ân sủng

những kẻ đánh tráo khái niệm tự do, phản bội tự do

                   sợ tự do

                   sợ cái đạp vào bức tường sợ

                                           tiếng cánh cửa mở

                   sợ

                       đi một mình

                       suy nghĩ cho mình

những kẻ sợ chữ tự do như thể sợ

ma                                             sợ

nhắc tiếng tự do                        sợ

người khác nói đến tự do

                   viết về tự do

                                                  sợ

tự do được rỉ tai dù bằng

                   tiếng Anh hay tiếng Pháp

                   liberty hay liberté

danh từ, tính từ hoặc động từ

được chia dẫu ở thì tương lai mơ hồ

                    hay thì xa xôi quá khứ thậm chí

                    bằng thứ ngôn ngữ một thổ dân

                    xa                                lạ

khi tôi lỡ bật ra tiếng tự do

                     tôi phải xúc miệng cả khi

                     tôi nói mớ

     LIBERTY                         LIBERTÉ

                          TỰ DO

[2] Ở nơi ấy, nhà thơ (2008 – cảm tác từ Afghanistan)

Tao không muốn mầy làm thơ tình buồn

Tao không muốn mầy làm thơ tình

Tao không muốn mầy làm thơ

Tao không muốn mầy làm

Tao không muốn

Tao không

Tao

T

Đơn giản mầy là phụ nữ đã có chồng, con, có gia đình

Đơn giản mầy là phụ nữ đã có chồng, con

Đơn giản mầy là phụ nữ đã có

Đơn giản mầy là phụ nữ

Là của cải là

Đồ chơi

Đơn giản

Mầy còn muốn gì nữa

Mầy đã có cuộc sống no đủ

Mầy đã có tao

        Đã có tao

        Có tao         

        Tao

        T

Vô ích làm thơ vô ích suy nghĩ thậm vô ích

tôi sinh ra thật vô ích*

                                    Nadia

sinh ra không vô ích chết đi

không vô ích làm thơ

                                    Nadia

cánh én xẹt ngang cánh đồng chữ nghĩa

              bay qua bầu trời tự do

ở nơi ấy em đi            Nadia  

anh sẽ đến

địa ngục hay thiên đường

ta lại làm thơ

TỰ DO       NADIA      TỰ DO      

Bông hoa màu đỏ sẫm            NADIA

__________________________

* Bông hoa màu đỏ sẫm: tên tập thơ đầu tay của Nadia Anjuman, nữ nhà thơ trẻ Afghanistan, chết bí ẩn vào ngày 5-11-2005. “Tôi sinh ra thật vô ích” là câu thơ trong tập thơ trên (Văn nghệ trẻ, 18-11-2007, và nadia.afghawrite.org). 

[3] Khóc Tây Tạng (2009 – cảm tác từ Tây Tạng)

Tây tạng

tang tậy

tẩy tan

tan đàn xẻ nghé

nghé con

bê con

bê thui

bia hơi

nhậu nhẹt

có ai nhớ tây tạng không

còn ai thương em gái tây tạng không

Lạt ma

ma lạc

dân ông lạc xứ ấn

ông lạc trời tây

tây tạng

lạt ma

ma hời

hời ơi

có ai khóc tây tạng không

còn ai khóc tây tạng không

Điểm nóng vừa dời qua bàn khác.

[4] Lời ru buồn cho điện hột nhưn

[cảm tác nhân nghe tin Phó Tổng Giám đốc tập đoàn Rosatom bị tạm giam vì tham nhũng, 2012].

Người dưng không vẫy mà về

Chưa trông đã nức, mới nghe đã tình

Ừ, thì như thể tiền duyên

Bà trời đã định thì mình ru nhau

Ngủ đi em giấc mộng đầu

Dăm dòng lục bát làm câu đãi đằng

Cho qua cái phận con tằm

Ngủ trăm năm ngủ ngàn năm, miệt mài

Ngủ đi em giấc mộng dài

Ngủ cho hết kiếp con người mới thôi

Ru nhau ta quyết ngủ vùi

Quàng tay nhau ngủ cho bùi cõi mơ

Ngủ đi em giấc mộng hờ

Rô-xa-tôm với Tép-cô tan hàng

Ru em sẵn tiếng thùy dương

Đôi bờ cát bãi Vĩnh Trường vi vu

Tình ta chưa thắm đã… dù

Thôi thì mượn mấy vần thơ bye bye*.

______

* Đọc theo lối truyền thống là: “bái bài”, còn theo kiểu hậu hiện đại thì cứ y nguyên văn mà đọc.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *