Vào năm 1879, Nietzsche ngã quỵ. Ông viết thư cho em gái: “Hãy để ý, đừng cho một linh mục hay bất cứ ai khác thốt ra những lời bá láp bên mồ anh, khi anh không còn có thể tự bảo vệ, hãy để anh đi xuống mồ nguyên vẹn là một đứa vô thần chân chính.”
Thời điểm này tre ở quê đang vào mùa lên măng. Trên tàu cha tôi vẫn rít thuốc và thoá mạ Nietzsche. Ông nói rằng Nietzsche là một kẻ đáng khinh. Tối, cha tôi xúc than tới 12 giờ khuya. 2 giờ sáng ngày hôm sau ông dậy và tranh thủ viết thư cho gia đình. Người trong làng bảo cha tôi láu cá bởi họ biết rằng thực ra cha tôi chưa hề lên tàu và làm thơ trên đó.
Năm 1858 lần đầu tiên cha tôi thấy những con tàu bằng sắt. Nhưng theo những gì ông viết trong hồi ký thì lúc này chính ông lại đang lênh đênh trên biển.
Thực ra cha tôi đã từng là một vũ công. Nhạc nào ông cũng có thể nhảy được.
Lerusam, Tienve.org